Hôm nay là ngày đi lấy đồ cưới, nhưng Tử Trung lại bận đi lo công việc từ sớm nên Mẫn Nghi phải đón xe đi một mình, nhưng nàng vẫn vui vẻ, không cảm thấy phật lòng chút nào. Khi lấy đồ xong, nàng vội vã quay về và bắt gặp Dạ Thu đang thơ thẫn dạo trong vườn hoa. Thấy thế, nàng gọi: 
- Dạ Thu đang làm gì đó? Giúp mình với. 
Dạ Thu bước đến, đon đả: 
- Ủa! Mẫn Nghi đi đâu về thế? 
- Mình đi lấy đồ cưới về. 
- Ủa! Sao Tử Trung không đưa Mẫn Nghi đi? 
Vừa đi, Mẫn Nghi vừa trả lời: 
- À! Hôm nay anh ấy bận. Nhưng một mình mình đi cũng được mà. 
Dạ Thu vẫn còn thắc mắc: 
- Sao lần trước đi thử đồ, Tử Trung cũng bảo bận, nhưng thấy anh ấy nằm ì ở nhà chứ có bận gì đâu? 
Mẫn Nghi thở dài: 
- Thì cũng tại ông khách đó, bảo là một hai phải đợi. Ai ngờ ổng có tới đâu, báo hại Tử Trung phải chờ đến dài cả cổ. 
Không hiểu sao Dạ Thu lại mỉm cười một mình rồi hỏi: 
- À! Mọi chuyện Mẫn Nghi đã chuẩn bị xong cả chưa? Ngày cưới đã gần kề rồi. 
Mẫn Nghi cười tươi: 
- Tất cả đã xong rồi, bây giờ chỉ còn chờ đến ngày cưới và làm vợ Tử Trung nữa thôi. 
- Mẫn Nghi tự tin quá nhỉ. Xem vậy chưa chắc đâu. 
- Kìa, Dạ Thu! Dạ Thu nói gì thế? 
- À! Thì mình lấy kinh nghiệm của mình ngày xưa ấy mà, cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-di-vang/2922362/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.