Đó là thời điểm khiến cho Mạn Châu Sa Hoàng phải kinh ngạc bởi sự kì diệu của cuộc sống.
Bóng dáng của cậu trai ngày đó mà anh từng nhung nhớ, giờ lại đang ngồi ngang bên cạnh anh.
Dù cho đó chỉ là hai lần gặp mặt ngắn ngủi, nhưng nó đủ để cho anh nhớ đến cậu tới tận bây giờ.
Khuôn mặt và hương thơm hoa nhài nhàn nhạt này anh còn giữ mãi trong trí não.
Cậu không nhân ra anh sao?
Cũng phải thôi. Ngoại hình của cả hai đều đã khác xưa, không những thế, kí ức ngày hôm đó chắc chỉ mình anh là thấy đáng giá.
Mặt chỉ thấy thoáng qua, tên nhau còn chẳng biết, nói gì đến nhớ?
Anh thử lân la làm quen cậu. Ban đầu Bạch Thi Tịnh rất đề phòng, nhưng bị anh bám riết mãi rồi cũng phải cởi bỏ sự phòng bị, mở lời với anh, thậm trí, cậu còn bắt đầu rất cuốn lấy Mạn Châu Sa Hoàng.
Kể từ ngày ấy, mọi tâm tư, tình cảm của một tảng băng di động Mạn Châu Sa Hoàng đã đặt lên người của Bạch Thi Tịnh.
Từ là bạn bè cùng lớp, hai người đã trở thành bạn thân.
Càng gần cậu hơn, Mạn Châu Sa Hoàng càng lúc càng thấy tình cảm của anh dành cho cậu có gì đó rất khác.
Rồi anh nhận ra, từ thích lúc ban đầu đã chuyển thành thầm thương trộm nhớ.
Nhưng anh không dám thổ lộ, sợ khi cậu không đồng ý, mối quan hệ này cũng sẽ chẳng còn.
Lại không biết Bạch Thi Tịnh cũng có suy nghĩ giống như anh.
Họ giữ vững danh hiệu bạn thân lên đến cuối năm đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-dai-nhan-ngung-bat-nat/514538/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.