Cảnh sát thấy Vân Hàn kích động, ra hiệu cho anh bình tĩnh ngồi xuống. Nhưng sau khi đã ngồi xuống, trên khuôn mặt ấy vẫn hiện lên những biểu cảm lo lắng lẫn sốt ruột. Anh nhíu mày, đôi môi mấp mé run lên.
"Cô ấy thế nào rồi?"
Lãnh Trác nhìn anh thở dài, sau đó thì lắc đầu nhẹ.
"Giống như bị rút cạn linh hồn vậy, không nói không nhìn ai, cứ nằm yên ở đó."
Vân Hàn nhìn em trai mình, chỉ thấy ánh mắt của anh ta nhìn anh dịu lại, giống như đang thương cảm cho Ái Ly. Anh ta chưa từng tỏ rõ thái độ với bất kì ai, cho dù là đau lòng hay căm ghét. Nhưng hôm nay ở trước mặt anh, anh ta lại nói ra những lời này bằng ánh mắt thương cảm ấy, cũng đủ hiểu được Ái Ly của lúc này tệ đến mức nào. Anh không thể chịu nổi khi nghe thấy cô tự dày vò mình như vậy, gục đầu nhìn xuống mu bàn tay đặt trên bàn, nước mắt rơi lã chã. Anh khóc đến mức tâm can như bị dày vò, hai vai run lên từng cơn dữ dội, những âm thanh nghẹn ngào truyền qua rơi vào tai của Lãnh Trác. Anh ta bất lực, lúc này mới hiểu được thứ gọi là tình yêu mà Ái Ly đã nói, đó là hi sinh, là chịu đựng, cũng là tàn nhẫn.
"Anh định tuyệt tình với cô ấy thật sao?"
Vân Hàn vẫn chưa thể ngừng khóc, anh sụt sùi không nhìn vào mắt em trai, tay siết chặt lại.
"Nói với cô ấy, đừng chờ anh nữa."
"Nhưng cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-soi/2684040/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.