Cầm khẩu súng trong tay, Ái Ly ngước nhìn Lãnh Vân Hàn, không biết là đang ngạc nhiên hay đang khó chịu. Cô biết anh là người nghĩ sao thì làm như thế, thẳng thắn không nói hai lời. Nhưng cô lại không biết rằng, anh lại xem cái chết dễ dàng nhẹ tựa lông hồng.
"Anh đừng thách thức tôi!"
"Tôi không thách thức em! Chẳng phải em dày công chuẩn bị nhiều thứ như vậy, tiếp cận tôi là để có ngày hôm nay sao? Tôi ở ngay đây rồi! Bắn đi!"
Cô cắn răng, tay cầm chắc khẩu súng mà lòng đầy do dự. Lời anh vừa nói, cứ như trúng vào tim đen của cô. Phải. Những gì cô làm, những gì cô đối với anh đều chỉ nhằm mục đích trả thù. Cô tiếp cận anh, đến bên cạnh anh cũng chỉ đợi ngày chính tay mình sẽ giết anh. Cô đã từng nghĩ, chỉ cần bắn một phát, mọi ân oán giữa Lưu gia và Lãnh gia sẽ kết thúc. Nhưng, nó không hề đơn giản như thế, nó khó hơn cô nghĩ gấp trăm lần.
Lãnh Vân Hàn thiếu kiên nhẫn, anh kéo tay Ái Ly buộc cô phải đứng dậy, lắc mạnh cánh tay cầm súng khiến cô thấy không thoải mái chút nào.
"Tại sao không bắn? Bắn đi! Bắn đi chứ?"
Giằng co qua lại, khẩu súng trên tay cô rơi phịch xuống đất tạo ra âm thanh khó nghe. Nhanh như cắt, anh cúi người nhặt nó lên rồi kéo tay cô, xoay người cô lại làm lưng cô đập vào người mình. Tay anh vòng qua ôm lấy cổ của cô, dí súng vào huyệt Thái dương cô. Ái Ly bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-soi/2683986/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.