Mọi người đi ngang qua, ai cũng nhìn cô và Vân Hàn với ánh mắt kì lạ khiến cô khó xử. Cô đẩy anh ra, khó nhọc nói.
"Đủ rồi! Vào trong đi đã được không?"
Ái Ly quay người đi vào trước, anh cũng loạng choạng đi theo sau lưng mình. Cô vừa quay người lại xem, đã thấy một bóng đen lao đến hành động nhanh như cắt. Lãnh Vân Hàn đưa chân lên đá vào cửa khiến nó đóng sầm lại, bước đến kéo cô vào lòng. Chiếc áo choàng lông tuột xuống ngang khuỷu tay, để lộ bờ vai trần trắng nõn mê hoặc. Anh chưa từng thấy phong cách trang điểm quyến rũ này của cô, cũng chưa từng thấy cô mặc những loại váy kiểu này. Cô bị ép đến mức phải ngồi lên mép bàn, né tránh khuôn mặt khôi ngô nồng nàn mùi rượu kia đang đến gần. Bất giác ngửa cổ ra, cô không ngờ mình lại để lộ điểm yếu khiến anh dễ dàng bắt lấy.
Lãnh Vân Hàn cúi đầu, hôn lên cổ cô khiến cô như mất đi khống chế mà cơ thể mềm nhũn. Cô dùng sức đẩy anh ra, nhưng người đàn ông này mạnh hơn cô nghĩ, dù cho có đang bị thương hay đang say rượu. Anh nhìn thẳng vào mắt cô, nửa khuôn mặt bị khuất sau bóng tối khiến anh trở nên ma mị hệt một chàng phù thủy.
"Trả lời tôi! Em có yêu tôi không? Lưu Ái Ly?"
Cô quay vội vào vách tường, dứt khoát.
"Không."
Vân Hàn gằn giọng với cô.
"Nói dối."
Anh nói rồi đưa hai tay lên giữ chặt lấy khuôn mặt của cô, muốn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-soi/2683985/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.