Chương trước
Chương sau
"Lưu Ái Ly! Em điên rồi sao? Tôi bảo em đi đi!"

"Anh đừng nhiều lời nữa được không? Tôi đã nói rồi, tôi không đi đâu hết."

Phòng bệnh của Vân Hàn lúc này trở thành một mớ hỗn độn. Bọn chúng đương nhiên cũng sẽ không vì thấy cô như vậy mà bỏ qua, còn muốn bắt cả cô đem về cho Báo Đốm. Vân Hàn mặc kệ mình có như thế nào, dù ngày hôm nay anh có còn chút hơi tàn cũng phải khiến chúng trả giá. Anh xông lên giữ lấy tay chúng rồi đá chúng ngã ra đất, đây Ái Ly ngã ngồi trên giường. Những tình huống dễ gây nguy hiểm thế này, anh không thể để cô can thiệp vào được. Hai tên đàn em của Vân Hàn cũng xông vào giúp một tay, nhanh chóng tóm gọn bọn chúng. Đợi đến khi chúng bị giữ lại, Vân Hàn đã không còn sức mà ngồi gục trên giường.

"Này! Anh không sao chứ? Hả?"

Anh khẽ lắc đầu, nhưng sắc mặt thì nhợt nhạt không còn chút máu. Bọn người kia sau khi bị bắt, liền quyết không khai ra ai đứng đằng sau mà cắn lưỡi chết ngay tại chỗ. Giây phút chúng vừa cắn lưỡi rồi trợn tròn mắt, anh vội vàng kéo Ái Ly lại gần, đưa bàn tay lạnh lẽo ra che mắt cô lại. Lưng cô chạm nhẹ vào lồng ngực anh, nơi này lại ấm áp đến lạ như vậy, duy chỉ có bàn tay kia thì không chút hơi ấm nào. Anh ra lệnh.

"Dọn dẹp sạch sẽ, đừng để ai phát hiện."

Sau khi căn phòng tạm thời trở về với hiện trạng ban đầu, Ái Ly mới thở phào nhẹ nhõm. Cô cũng không ngờ, trong tình huống đó mình lại có thể làm được như vậy. Vì cô cũng không nghĩ ngợi được nhiều, chỉ biết rằng mình nên làm chút gì đó để bảo vệ Vân Hàn. Anh bị thương như vậy là đã quá đủ rồi, hầu như sức lực cũng không còn nữa vậy mà vẫn lo lắng cho cô. Cô nhìn xuống đôi bàn tay mình, chúng có chút rướm máu do thủy tinh cứa vào.

"Lần sau, đừng làm mấy chuyện ngu ngốc như vậy nữa!"

Vân Hàn khó khăn nằm xuống, vừa tựa lưng vào thành giường vừa nói với Ái Ly. Cô nhìn anh chằm chằm khiến anh khó hiểu.

"Em nhìn tôi làm gì?"

"Anh mới ngu ngốc đấy! Trong lúc dầu sôi lửa bỏng như vậy mà bảo tôi đi được sao? Nhìn anh đi, đứng còn không vững, anh nghĩ anh đánh lại họ sao chứ?"

Vừa dứt lời, Ái Ly chợt thấy ánh mắt lạnh lùng của Vân Hàn đang nhìn chằm chằm vào cô. Cô nuốt nước bọt, thấy vừa rồi mình đúng thật có hơi quá lời. Anh từ từ khom người đến gần, nhìn thẳng vào cô rồi nói.

"Hình như em thấy tôi im lặng, nên em ngày càng làm tới nhỉ?"

Lãnh Vân Hàn đáng ghét! Không phải anh đang bị thương thì tôi nhất định sẽ cho anh một trận tơi bời hoa lá.

Sau khi ra tay với Vân Hàn không thành công, người mà Báo Đốm cử để theo dõi hai tên kia quay về báo tin. Bọn chúng không những chẳng giết được anh, mà còn cắn lưỡi tự sát. Anh ta tức điên lên, đập bàn mà quát.

"Khốn nạn. Có như vậy mà cũng không làm ra trò trống gì."

Tên đó đi đến gần Báo Đốm, bỗng nhiên lộ ra một nụ cười đắc ý.

"Nhưng mà, đúng như lời đại ca nói. Quả thực, bên cạnh Sói, đang có một mỹ nhân."

Anh ta nhìn tên đó, nhếch môi cười. Mỹ nhân? Trên đời này Báo Đốm đã từng chiếm đoạt và chơi bời với biết bao nhiêu là mỹ nhân. Nhưng cảm giác được giành lấy mỹ nhân trong tay Sói, quả thực thú vị hơn nhiều. Trước đây khi nghe anh ban ra lệnh bắt vợ, anh ta đã bắt đầu có hứng thú. Nhưng với những cô gái trước, hầu như vẫn chưa được nhắc đến thì đã đều mất mạng. Duy chỉ có Ái Ly, tin đồn cô được Vân Hàn bắt về đến nay đã hơn một tuần nhưng vẫn sống êm đềm trong Lãnh gia khiến ai nấy đều bất ngờ.

Lưu Ái Ly sao? Nghe cũng thú vị đấy nhỉ! Lãnh Vân Hàn! Người con gái này rốt cuộc có điểm gì thu hút mà lại khiến mày quyết định giữ lại như vậy? Nhưng dù có là ai đi nữa, thì cô ta... sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về tao mà thôi!

Lãnh Trác vào thăm Vân Hàn, muốn bàn với anh về chuyện có người vào bệnh viện ám sát.

Anh ngồi tựa lưng vào thành giường, ngã đầu ra sau vì gần đây có hơi đau nhức.

"Chăm thuốc đi!"

Anh ta nhìn Vân Hàn với vẻ mặt lo ngại.

"Sói! Anh còn đang bị thương, hút thuốc không tốt đâu ạ!"

Anh đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn anh ta, dù có muốn hay không thì vẫn phải nghe lời. Vân Hàn cầm điếu thuốc lên, rít một hơi dài rồi phả ra một làn khói trắng. Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, khiến anh đang lo lắng không biết làm cách nào để Ái Ly được an toàn. Hết chuyện Cao My Tú làm loạn với cô, bây giờ lại thêm chuyện Báo Đốm muốn lộng hành. Anh biết, kể từ khi Lãnh Trác vô tình nhắc đến cô, anh ta đã để mắt đến. Một kẻ háo sắc như Báo Đốm, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Lãnh Trác thấy anh im lặng như vậy, khiến anh ta có chút lo lắng.

"Sói! Anh đang có dự tính gì sao?"

Vân Hàn lại làm một hơi thuốc, chậm rãi nói.

"Không cần lo cho tôi, cho người bảo vệ Ái Ly đi. Cũng do cậu, nhắc đến cô ta trước mặt Báo Đốm làm gì?"

...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.