Cố Tử Thần nheo mày, không hiểu ý của ông.
Cố Ngôn Chuẩn thở dài, trong ấn tượng, ông gần như rất ít khi nói chuyện với đứa con này. Từ nhỏ Cố Tử Thần đã có tĩnh trầm mặc ít nói, đã chuyển nhà ra ngoài từ lâu, sống một mình.
Rất nhiều lúc, ông đều cảm thấy trong lòng đang tự trách.
Năm đó là do ông sai một li đi một dặm, mới dẫn đến kết cục bi thương này.
Ông có lỗi với Tạ Lan San, có lỗi với Diệp Tư Vân, càng có lỗi với Cố Tử Thần.
Ông không làm tròn bổn phận của một người chồng và người cha, những năm nay đều bận sự nghiệp, rất nhiều lúc, thậm chí đến Cố Tử Thần học năm thứ mấy còn không nhớ rõ.
Duy nhất một lần, ông chẳng dễ gì mới thu xếp thời gian đi đón Cố Tử Thần tan học, ở cổng trường tiểu học đợi hồi lâu, cũng không thấy Cố Tử Thần đâu.
Ông cho rằng Cố Tử Thần trốn học, bực tức gọi điện cho bảo mẫu, nhưng nhận được thông báo Cố Tử Thần đã lên cấp hai rồi.
Mỗi lần nhìn thấy Cố Tử Thần, cậu đến cao hơn một chút, khuôn mặt cũng nhiều nét giống mẹ, tính tình càng ngày càng lạnh lùng.
Ông luôn áy náy trong lòng, nhưng không biết phải bù đắp thế nào.
“ Tử Thần.........” Cố Ngôn Chuẩn ngập ngừng, phát hiện mình không biết nên nói thế nào với Cố Tử Thần.
Cố Tử Thần dường như không nhìn ra những lăn tăn suy nghĩ trong mắt ông, đó là ánh mắt của một người bố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234717/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.