Dường như cảm nhận được tâm trạng ổn định lại của Tô Niên Niên, Giang Mộ đưa micro lên, hát lên trong tiếng đệm đàn của cô.
“ Tại vì mơ thấy người rời đi, con từ trong nước mắt tỉnh dậy, nhìn gió đêm thổi qua cửa sổ, người có cảm nhận được tình yêu của con.”
Lại có ba ánh đèn nữa sáng lên.
Trần Nguyên, Đường Dư, Diệp Tinh Vũ cũng từ sau sân khấu bước ra, lần lượt bật đèn pin trong điện thoại, chiếu sáng cho Tô Niên Niên.
Tiếng đàn êm dịu thánh thót, giọng hát ấm áp dễ nghe, lập tức làm thay đổi phản ứng của mọi người. Rõ ràng là một bài hát rất cũ, nhưng được hai người biểu diễ với cảm giác rất khác.
Càng ngày càng nhiều học sinh dùng ánh đèn của điện thoại chiếu sáng, những người nói năng không biết chừng mực đó cũng im lặng, trầm mặc mà nghe Tô Niên Niên đệm đàn.
“ Khi tất cả mọi thứ đều nhìn một cách bình thản, có phải có một loại kiên định vẫn còn lại trong nhân gian.”
Tô Niên Niên nét mặt điềm tĩnh như nước, thực ra cô không nhìn rõ phím đàn, nhưng trình độ bao nhiêu năm quen thuộc với chiếc đàn khiến cô thấy thân quen với mỗi vị trí trên phím đàn.
Ding ding dang dang
“ Tiểu Niên Niên, hôm nay học đàn bài Ngôi sao nhỏ, bố dẫn con đi ngựa gỗ xoay tròn, có được không?”
“ Tiểu Niên Niên, bố có một ngày cũng sẽ già, nhưng bố vẫn sẽ luôn ở bên cạnh con.”
“ Bố không hy vọng con giành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234563/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.