Hôm đó, bố anh lái chiếc xe chở hàng xảy ra tai nạn, đâm bố Tô Niên Niên chết.
Cũng bắt đầu từ hôm đó, anh đối với người con gái tên là Tô Niên Niên đó, cả đời áy náy không thể quên được.
Từ sau hôm đó, bố của anh bỏ trốn, cho đến bây giờ cũng không thấy tung tích.
Anh không biết ngày hôm đó mình làm thế nào có thể về được nhà, chỉ là sau hôm đó, anh cũng không quay lại phòng luyện đàn nữa, cũng không dám đối diện với Tô Niên Niên nữa.
Chỉ là anh vẫn lặng lẽ dõi theo Tô Niên Niên, mỗi lần Tô Niên Niên thi đấu, anh đều đi xem.
Năm Tô Niên Niên mười năm tuổi, tham gia một cuộc thi thanh thiếu niên đánh đàn rất nổi tiếng, cả chặng thi đều suôn sẻ, lọt vào top bốn người mạnh nhất.
Nếu theo trình độ lúc đó của cô, chỉ cần ổn định phát huy là có thể đạt được giải nhất, sau đó có thể ra nước ngoài học trường âm nhạc tốt nhất.
Nhưng Tô Niên Niên đánh được một nửa, đột nhiên tâm trạng lạc lõng, ngón tay run rẩy, khóc như mưa.
Cô nhớ đến cảnh tượng bố mình chết thảm, trời đầy tuyết trắng, máu nhuốm đỏ khắp trên nền đất, còn cả cảnh tượng khi bố cô chết đi còn bị ép cho biến dạng hiện ra trước mắt.
Trận thi đấu đó không có cách nào tiếp tục tiến hành, Tô Niên Niên sau đó, cũng gần như không thể đánh đàn được nữa.
Giang Mộ quay về xem rất nhiều sách, biết Tô Niên Niên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234562/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.