Đường Dư khóc dở mếu dở mà gật đầu.
Trọng tài phất cờ, thổi còi, một đám người thất thểu lao đi.
Tô Niên Niên và Chúc Thành và mấy người hoàn toàn mất hết ý chứ, chạy chầm chậm ở đằng sau, quả thật giống như từ trong viện dưỡng lão ra ngoài đi bộ vậy.
Dần dần, khoảng cách trước sau càng lúc càng xa.
Nửa tiếng sau, đội ngũ đã tản ra lác đác không tìm thấy người nữa. Tô Niên Niên ở vị trí sau cùng, trong mười mấy người chạy phía trước dẫn đầu, có Cố Tử Thần, Trần Nguyên, Diệp Tinh Vũ, Đường Dư mấy người.
Một nam sinh vì dùng lực quá mạnh, không cẩn thận vấp vào đá bên đường mà ngã, trật cổ chân.
Cố Tử Thần cau mày, nhớ lại chân Tô Niên Niên.
Hôm đó cậu nhớ rất rõ, Tô Niên Niên có lẽ bị sái cổ chân.
Hai ngày này mặc dù cô không nói gì, nhưng có thể nhìn ra đi đường có chút không tự nhiên.
Maraton dài như thế, cô ấy có thể chạy được không?
Cậu nhìn bốn xung quanh, không ngoài dự liệu, cậu sẽ là quán quân của trận thi đấu này.
Nhưng cậu không muốn thắng.
Cậu nhớ lại lời Tô Niên Niên nói, thắng thua không phải quan trọng nhất, quan trọng là cả quá trình có vui hay không.
Nếu như bây giờ thắng, cậu lại giống như trận thi đấu bóng rổ tối qua, chẳng có chút vui sướng cảm nhận thắng lợi gì.
Nghĩ đến đó, cậu dừng bước, quay đầu chạy ngược về.
Trần Nguyên không hiểu hét lên hỏi cậu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cua-hotboy/2234456/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.