Chương trước
Chương sau
Tuy Khương Lệ Na vẫn rất lo lắng nhưng cô biết đây là cơ hội tốt của mình. Nếu cô đồng ý thì cô có thể kề cận Hà Chấn Đông hàng ngày và khả năng đạt được ý định sẽ cao hơn.

Có điều, cô không biết anh có chấp nhận cô làm trợ lý tạm thời hay không nhưng cô biết nguy cơ bị từ chối là rất cao.

Cô không ngờ việc Hà Chấn Đông lôi cô ra khiêu vũ lại khiến Hà Chấn Kiệt nghĩ rằng anh có ấn tượng tốt về cô.

Nếu như người đàn ông ngồi trước mặt cô đây biết được anh trai anh hận cô đến mức nào thì hẳn anh sẽ túm lấy cô mà quẳng ra khỏi công ty và cắt đứt quan hệ bạn bè.

- Tôi sẽ không có ý kiến gì nếu anh ấy chịu chấp nhận tôi.

- Người do chính tôi tiến cử thì chắc chắn là anh ấy sẽ không có ý kiến gì rồi. Nếu không thì.. mất mặt tôi lắm.

Vốn Khương Lệ Na cứ tưởng Hà Chấn Kiệt đang tỏ ra anh có tiếng nói nhất định trong tập đoàn Hoa Vinh nhưng cô không ngờ anh lại nói chuyện như thể anh là con nít vậy. Còn về phần Hà Chấn Kiệt, khi thấy cô tủm tỉm cười thì anh lại thấy cô giống một con búp bê xinh xắn.

- Đi nào, tôi đưa cô sang phòng anh ấy. – Hà Chấn Kiệt vừa nói vừa đứng lên.

Khương Lệ Na cúi chào Liêu Bích Linh rồi nhanh chân đi theo anh.

Lúc này, Liêu Bích Linh đã có thể thở phào nhẹ nhõm vì cô biết rõ sẽ không có người đàn ông nào lại muốn đẩy cô gái mình thích đến gần một người đàn ông khác, cho dẫu có là anh em ruột đi chăng nữa.

Khoảnh khắc cánh cửa phòng hé mở, Hà Chấn Đông liền ngẩng đầu lên xem và khi nhận ra gương mặt thân quen của em trai mình, anh lập tức cúi xuống, tiếp tục ký hồ sơ.

Tuy nhiên, chỉ vài giây sau, anh lại ngẩng lên vì nhận ra hương nước hoa của người con gái đã khiêu vũ cùng anh trong bữa tiệc hôm đó.

- Ngạc nhiên không? – Hà Chấn Kiệt tủm tỉm cười và hỏi.

- Chuyện gì đây? – Hà Chấn Đông chau mày nhìn hai người họ.

- Tân trợ lý của anh đấy. Do đích thân em lội xuống phòng phỏng vấn tuyển chọn đấy. Thông minh, xinh đẹp, học thức cao, con nhà gia thế, nhân thân tốt, nhân phẩm tốt, giọng nói rất hay, thông thạo ngoại ngữ.

Được Hà Chấn Kiệt khen mà Khương Lệ Na chẳng thấy vui chút nào. Hà Chấn Kiệt nói đúng hết nhưng phần nhân phẩm tốt thì cô không dám chắc rằng Hà Chấn Đông sẽ tin bởi vì trong lòng anh, cô chính là người con gái tệ bạc đã phụ tình anh và bỏ rơi anh giữa lúc anh khốn khổ nhất.

- Chào anh Chấn Đông. Tôi sẽ cố gắng để hoàn thành tốt công việc được giao, xin anh cho tôi một cơ hội.

Cô vừa dứt lời thì tiếng chuông điện thoại của Hà Chấn Kiệt réo vang. Nhận ra người gọi đến là nhà mốt nổi tiếng thế giới nên anh liền xin phép ra ngoài.

Chỉ chờ có thế, Hà Chấn Đông nhanh chóng rời bàn làm việc và tiến gần Khương Lệ Na.

Anh đưa mắt nhìn từ đầu tới chân cô một lượt rồi lại nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp. Khoảng cách giữa hai người cứ ngày càng ngắn dần và khi hơi thở ấm nóng của anh phả vào mặt mình thì cô cứ ngỡ rằng anh đang định hôn cô.

- Gan cô cũng lớn lắm, còn dám xin vào làm trợ lý cho tôi nữa chứ. Cô không biết sợ là gì đúng không? – Anh thì thầm vào tai cô.

- Carbon phải chịu sức ép mới trở thành kim cương. – Cô nín thở, trả lời.

- Không phải cục than chì nào chịu sức ép thì cũng sẽ trở thành kim cương đâu. Có những cục than sẽ vỡ vụn và hóa thành tro bụi đó.

Giọng điệu của Hà Chấn Đông mang đầy ý đe dọa khiến trái tim của Khương Lệ Na như muốn nhảy tung ra khỏi lồng ngực.

Cô hiểu câu nói đó có nghĩa là gì. Cô biết nếu anh nhận cô làm trợ lý thì chắc chắn bản thân cô sẽ bị anh đày đọa và gây khó dễ.

Thế nhưng, cô không còn cách nào khác hơn khi các khoản nợ khổng lồ của Kim Thế đang dần đến hạn thanh toán và ba cô không thể cầm cự được thêm.

Hà Chấn Quốc đã nói một khi cô thành công khiến con trai ông chịu kết hôn thì phần của hồi môn ông tặng cô sẽ do cô tùy ý sử dụng và đó là một con số không hề nhỏ, có thể giải quyết được phần nào khó khăn của công ty.

Hơn nữa, một khi cô thành vợ anh thì các đối tác khác và cả ngân hàng sẽ vì nể nang anh và Hoa Vinh mà gia hạn nợ cũng như hỗ trợ và không còn gây sức ép lên Kim Thế nữa.

- Hãy tự nói với Chấn Kiệt đi, nói với nó rằng cô không muốn làm ở vị trí này. À không, phải nói là cô đã suy nghĩ kỹ và không muốn làm ở Hoa Vinh. – Anh đưa tay nắm lấy cằm cô và giữ cho mặt cô đối diện với mình.

- Em muốn làm việc ở Hoa Vinh, em muốn ở cạnh anh mà.

- Cô..

- Hai người làm gì thế? Ôi trời, anh.. sao anh lại bóp cổ cô ấy?

Hà Chấn Kiệt vừa hỏi câu trước thì nhận ra Hà Chấn Đông đang tóm lấy cổ Khương Lệ Na nên anh liền hốt hoảng chạy lại và giải thoát cho cô.

Đôi mắt trợn tròn của Hà Chấn Kiệt khiến Hà Chấn Đông chẳng nói nên lời, anh không biết em trai anh có bị lé không mà nhìn thành anh bóp cổ cô gái này vậy kìa, rõ ràng anh chỉ cầm nhẹ chiếc cằm thon của cô mà thôi.

- Anh chỉ kiểm tra xem cô ấy có phẫu thuật thẩm mỹ hay không thôi? – Hà Chấn Đông ung dung quay trở lại bàn làm việc và nói.

- Ôi trời ơi, anh nhìn bằng mắt thường mà không nhận ra sao? Lệ Na đẹp tự nhiên đấy. – Hà Chấn Kiệt chau mày, khẳng định chắc chắn.

- Ừ. Anh nhận ra rồi. – Hà Chấn Đông nhăn mặt, đáp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.