- Cô ngồi đi.
Hà Chấn Kiệt chỉ vào ghế sô pha rồi thong thả ngồi xuống rót trà ra ly. Khương Lệ Na mỉm cười làm theo lời anh.
Cô đưa mắt quan sát một lượt khắp căn phòng. Dường như cách bài trí và nội thất của nơi đây đã phản ánh phần nào nội tâm, tính cách của chủ nhân nó, ấm áp và thân thiện.
- Mời cô dùng trà. – Anh đẩy ly trà đến gần tay cô hơn và dịu dàng cất tiếng.
- Cám ơn anh. Tôi thật không ngờ mình lại được làm nhân viên dưới quyền anh. – Cô bưng ly trà lên, khẽ nói.
- Thường thì những tân cử nhân xuất sắc bước ra từ Fashion Future sẽ đều chọn ở lại kinh đô thời trang thế giới. Vì sao cô lại không lựa chọn giống họ? Có phải vì còn gánh nặng thừa kế không?
Câu hỏi của Hà Chấn Kiệt khiến Khương Lệ Na hơi buồn vì bất chợt nhớ đến ngày mình đặt chân xuống sân bay. Vốn dĩ cô cũng đã có ý định trụ lại nước A để vĩnh viễn quên đi người đàn ông mình yêu nhưng vì ba cô bảo ông nhớ cô và vì ông không khỏe nên không thể bay sang thăm thành thử cô phải bay về.
Cuối cùng, cô đã không thể bỏ mặc ba mình lẫn công ty Kim Thế nên đành ép bản thân bước đi trên con đường đầy khó khăn này.
Lúc trước, cô phải mất một năm lẽo đẽo theo sau và mặt dày mới có thể thành công cưa đổ anh chàng sinh viên nghèo kiết xác Hà Chấn Đông.
Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-dau-yeu/3317592/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.