Từ Diện Tư lái xe chầm chậm trên con đường quê quanh co, ven đường nở đầy hoa dại, bướm bay chập chờn. Cảnh đẹp trước mắt như tranh vẽ, khiến Từ Diện Tư không nỡ dời mắt.
Đâu đó từ tận sâu trong tìm thức Từ Diện Tư man man hình ảnh của một người nhưng bản thân anh lại rất mơ hồ khi không thể hình dung nổi người đó là ai và hình hài thế nào, nam hay nữ. Anh thấy con đường này vô cùng quen thuộc, giống như anh đã đi qua rất nhiều lần.
“Cuối cùng là mình đang muốn đi đâu đây? Tuy không rõ mục đích nhưng con tim cứ thôi thúc mình cứ đi về phía trước!”
Từ Diện Tư gục đầu xuống vô lăng “ký ức ơi…mày đã đi đâu, sao lại để tao với nỗi trống rỗng ở nơi này…”
Ting…ting…
Cổ Mộc Hàn bị chiếc siêu xe phía trước mặt làm chắn lối đi, bực mình quá nên bước xuống xe…
Rầm…rầm…
Từ Diện Tư bị tiếng động lớn làm cho giật mình, anh ngẩn đầu lên thì thấy có cô gái xinh đẹp ghé sát mặt vào kính xe, anh từ từ hạ kính xe xuống.
“Là cô!”
- Chúng ta quen nhau sao?
Từ Diện Tư cười cười “tôi cũng không rõ lắm! Vì tôi không nhớ gì cả”.
Cổ Mộc Hàn nhíu mày!
“Sao cô lại đập xe của tôi?”
- Này…tôi không đốt xe của anh là hên cho anh lắm rồi.
Từ Diện Tư nhướn mày “sao đanh đá quá vậy?”
- Sao trăng gì ở đây, trời đang trưa nắng đấy.
“Sao không trả lời tôi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3559642/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.