“Cổ Đại Tướng hôm nay mang theo cả binh đội đến Từ gia làm khách sao? E là Từ gia chúng tôi không đủ trà để chiêu đãi”.
‘Ông chủ Từ quá khiêm tốn rồi, tuy Cổ Mộc Xuyên tôi sống trong quân ngũ nhưng từ lâu tôi đã nghe danh…Từ Diện Tư giàu có nhất Hoa Hạ’.
“Danh thì vẫn chỉ là danh mà thôi, sao có thể cho là thật được!”
Cổ Mộc Ngôn lạnh mặt “tôi không đùa với cậu nữa. Từ Diện Tư, cậu thừa biết mục đích của tôi hôm nay ghé Từ gia để làm gì mà”.
“Từ Diện Tư ngu muội, Cổ Đại Tướng xin cứ toạc móng ngựa, không cần phải quanh co”.
‘Tôi cũng không rảnh để quanh co với cậu. Từ Diện Tư, mẹ của tôi đâu?’
“Đường đường là một Đại Tướng, sao lại chạy đến Từ gia chúng tôi tìm mẹ vậy?”
‘Đủ rồi đấy Từ Diện Tư, sự nhân nhượng của tôi có giới hạn’.
“Ngài Đại Tướng có thể làm gì khi không nhân nhượng tôi?”
Cổ Mộc Ngôn nheo mắt ‘‘Tôi sẽ cho nổ tung Từ gia của cậu’’.
“Ngài Đại Tướng khiến tôi sợ quá!”
Cổ Mộc Xuyên lạnh lùng lên tiếng “ông chủ Từ không cần phải buông lời mai mỉa làm gì, họ Cổ chúng tôi không dễ bị bắt nạt đâu”.
“Ờ thế à? Vậy họ Từ của tôi chắc dễ bị bắt nạt lắm sao?”
‘Đừng nhiều lời’.
Cổ Mộc Hàn yểu điệu bước về phía sảnh lớn của Từ gia, cô cười dịu dàng “Tiểu Hàn chào bác cả, chào anh họ!”
Cổ Mộc Xuyên ôm lấy Cổ Mộc Hàn, đã lâu không gặp…anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-cu-cua-me-ke/3509214/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.