Chương trước
Chương sau
Thẩm Vu Quy nghiêng đầu, trên má cô đau đến nóng rát, khoang miệng cũng mang theo hơi thở tanh ngọt, hẳn là đã chảy máu.
Kỳ thật khi Thẩm Thiên Hạo vừa mới xông tới đánh cô, cô có thể né tránh nhưng lại sợ bại lộ thân thủ, khiến cho ông ta hoài nghi, bởi vì chị chưa từng học qua võ thuật, lúc này mới cảm nhận rõ ràng sự đau đơn của cái tát, không nghĩ tới ông ta lại dùng sức như vậy ……
Bạch Trúc khẩn trương mở miệng nói: “Thiên Hạo, có lẽ đây là hiểu lầm……”
Thẩm Thiên Hạo phẫn nộ gân xanh trên trán ứa ra, “Hiểu lầm? Hiểu lầm cái gì? Hợp đồng tôi đưa cho nó vẫn còn ở nhà, còn hào phóng ký tên trên hợp đồng vẫn còn chỗ trống. Tôi vẫn thắc mắc Phí tiên sinh sao có thể để ý đến mấy ngàn vạn này, hóa ra đều là nó gạt người!”
Ông ta sao lại biết được trên hợp đồng vẫn có chỗ trống?
Đúng rồi, khẳng định là bảo mẫu trong nhà nói cho ông ta biết, mà bảo mẫu là người của Bạch Trúc……
Thẩm Vu Quy cười nhạo một chút, ngẩng đầu lên, sắc bén nhìn về phía Bạch Trúc.
Bạch Trúc bị ánh mắt của cô nhìn tới kinh ngạc một chút, tròng mắt bà ta vừa chuyển liền thở dài: “Từ Tâm, sao cô lại nhìn tôi như vậy? Là bởi vì cái nhẫn này sao? Thật sự là giữa trưa hôm nay có hẹn với khách hàng quan trọng cùng ăn cơm, trên tay tôi nếu là không có trang sức gì, vậy thì quá khó coi, lúc này mới tìm mẹ cô mượn dùng tạm. Nếu cô tức giận giờ tôi liền tháo nhẫn xuống, cô mang về cho bà ấy……”
Nói xong, bà ta làm ra hành động tháo nhẫn, Thẩm Thiên Hạo trực tiếp ngăn cản bà ta: “Tháo cái gì chứ? Còn không phải chỉ là một cái nhẫn sao? Bà ấy mỗi ngày đều không làm gì chỉ ngồi ngốc trong nhà, bà lại vì công ty trả giá bao nhiêu? Cho bà một cái nhẫn tính cái gì!”
Ông ta đã hoàn toàn quên, cái này nhẫn là vật kỷ niệm duy nhất bà ngoại để lại cho mẹ.
Thẩm Vu Quy nắm chặt nắm tay, chỉ cảm thấy chỗ ngực có chút rầu rĩ, trong cơ thể tựa hồ có một cổ khí tán loạn khắp nơi, muốn phá vỡ làn da, hoàn toàn bùng nổ.

Cô hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói: “Cha, tôi nhắc nhở cha một câu, tôi và Phí tiên sinh……”
“Đang ở nơi này ăn cơm” mấy chữ còn chưa nói ra tới, Thẩm Thiên Hạo đột nhiên nổi giận đùng đùng, ông ta lần nữa lại tiến lên phía trước một bước, khuôn mặt xanh mét vì giận dữ, “Cô còn dám lôi Phí tiên sinh ra nói với tôi? Tôi có thể tin cô sao? Cũng không soi gương nhìn xem mình lớn lên có bộ dáng gì, Phí tiên sinh sao có thể đồng ý đính hôn với cô?!”
Bạch Trúc làm như an ủi, trên thực tế lại đổ thêm dầu vào lửa thở dài: “Từ Tâm, cô nói cô xem, nếu nịnh bợ Phí tiên sinh không được, cô liền nói thật nói cho chúng tôi biết, sao cô có thể học ở đâu cái thói lừa gạt người khác? Cô có biết hay không, bộ dáng lúc này của cô khiến cha mình có bao nhiêu khó coi? Trương tổng trước kia cũng chỉ là người giống như cha cô, thế nhưng vừa nãy lại kiêu ngạo như vậy ……”
Bạch Trúc nói, làm Thẩm Thiên Hạo tức giận càng thêm nặng, nghĩ đến Trương tổng vừa mới châm chọc, ông ta tức giận tiến lên phía trước một bước, lại giơ lên tay: “Thân là cha cô, hôm nay tôi sẽ dạy cô làm người thành thật là như thế nào!”
Thẩm Vu Quy đang muốn lui về phía sau, liền nghe được Bạch Trúc nói: “Từ Tâm, cha cô dạy dỗ cô, cô còn muốn trốn đi đâu?!”
Từ Tâm……Đúng, cô là chị Thẩm Từ Tâm.
Thẩm Từ Tâm không nên trốn khỏi bàn tay của Thẩm Thiên Hạo.
Cô nắm chặt nắm tay, cảm giác được bàn tay Thẩm Thiên Hạo sắp giáng xuống gò má của mình rồi, bỗng nhiên phía sau truyền đến một giọng nói: “Ông đang làm gì?”
Giọng nói trầm quen thuộc như tiếng pháo nổ thấp, làm cả ba người ở đây đều ngây ngẩn cả người.
Thân hình Thẩm Vu Quy cứng đờ, cô mạnh mẽ quay đầu lại, phát hiện Phí Nam Thành đã không nhanh không chậm đi tới.
----------------o0o-------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.