Chương trước
Chương sau
Thẩm Vu Quy từ trong phòng đi ra, cầm nắp chai coca đến chỗ quầy lễ tân.
Vận khí của cô rất kỳ lạ, luôn luôn không hiểu sao lại biến mất, nếu như không nhân cơ hội vận khí tốt, nhanh chóng đổi thưởng, nói không chừng một lúc sau lại xảy ra chút chuyện.
Cô không phải đổi lấy coca mà là vận khí!
Nhưng cô vừa đi ra, lại thấy ở phía trước, Thẩm Thiên Hạo đang nóng nảy đuổi theo một người đàn ông trung niên đi ở phía trước, ông ta nóng nảy gọi: “Tổng giám đốc Trương, không phải chúng ta đã nói cùng ăn cơm rồi sao? Nếu như ông không rảnh thì có thể cho tôi xin 5 phút đồng hồ, tôi sẽ trình bày về hạng mục của công ty chúng tôi với ông, quan hệ của chúng tôi và tập đoàn Phí thị không đơn giản…”
Người đàn ông ở phía trước nghe nói thế, ngừng lại một chút, ông ta cười ha ha, bỗng nhiên nói: “Tổng giám đốc Thẩm, trước kia chúng ta cũng từng hợp tác qua, tôi là người quang minh không nói chuyện mờ ám, tôi cho ông một cơ hội nói chuyện hợp tác, cũng là nể mặt tập đoàn Phí thị, nhưng lúc tôi đi vào, ông đoán tôi nghe được tin tức gì?”
Thẩm Thiên Hạo sững sờ: “Tin tức gì?”
“Hôm nay tổng giám đốc Phí và Văn tiểu thư ở chỗ này ăn cơm, mà theo tôi được biết, con gái ông là người quái dị? Tổng giám đốc Phí đính hôn với cô ta? Ông cũng đừng lừa gạt người nữa!”
Tổng giám đốc Trương nói xong cũng không quay đầu, đi ra ngoài.
Thẩm Vu Quy nhìn tình hình này, trong mắt co rút lại.
Không nghĩ tới tin tức lại truyền đi nhanh như thế, mấy người Phí Nam Thành ở ngay trong phòng, nếu như nghe được tranh chấp đi ra, phàm là nói một câu bất lợi cho cô, để Thẩm Thiên Hạo biết cô và Phí Nam Thành không có quan hệ gì, như vậy tất cả coi như xong!
Cô quay người muốn rời đi, lại nghe thấy một giọng nói vang lên: “Tiểu tiện nhân, quả nhiên cô gạt chúng tôi! Trách không được Phí tiên sinh chậm chạp không có nhắc đến chuyện đính hôn!”
Bạch Trúc xuất hiện ngay bên cạnh cô, bà ta mặc một chiếc váy màu trắng, ngón tay Bạch Trúc như có như không di chuyển, khiến Thẩm Vu Quy chú ý! Trên ngón tay thô của bà ta có đeo chiếc nhẫn ngọc lục bảo của mẹ cô.
Bạch Trúc cười lạnh, nhỏ giọng nói: “Cho dù có Phí tiên sinh làm chỗ dựa cho cô, thứ mà tôi muốn, tôi chắc chắn sẽ có! Cô biết lần này, Thiên Hạo vì cầm nhẫn tới đã làm gì mẹ cô không?”
Nghĩ đến một bạt tai lần trước, trong lòng Thẩm Vu Quy lo lắng, cô đi lên một bước: “Cái gì!”

Cô vừa nói xong đã thấy Bạch Trúc hoảng sợ nói: “Từ Tâm? Sao cô lại ở chỗ này? Cô nói cho tôi biết, điều tổng giám đốc Trương nói là thật sao? Sao cô có thể lừa gạt người trong nhà?”
Sắc mặt bà ta đột nhiên thay đổi, còn cao giọng nói, Thẩm Vu Quy liền hiểu chuyện gì, nhưng đã muộn!
“Bốp!”
Thẩm Thiên Hạo đi vào bên cạnh cô, hung ác tát cô một bạt tai: “Sao tôi lại sinh ra một đứa con gái như thế?”
……………
Mấy người đi ra khỏi phòng, đúng lúc đi ra góc rẽ.
Phí Nam Thành đi đầu, vừa ra liền thấy cảnh tượng này, ánh mắt anh trầm xuống, Trần Tử Phàm đứng sau lưng anh, căn bản không rõ tình huống, đi về phía trước: “Sao thế, vừa rồi là tiếng gì?”
Phí Nam Thành gần như là theo bản năng ngăn cản đường đi của anh ta, bỗng nhiên ra lệnh: “Em dẫn mấy người về công ty trước đi.”
Trần Tử Phàm còn muốn nhìn về phía trước: “Xảy ra chuyện gì?”
Phí Nam Thành lạnh lùng nhìn anh ta, Trần Tử Phàm bị dọa sợ, rụt cổ lại, sau đó nói: “Được.”
Anh ta không dám làm trái ý của Phí Nam Thành, dẫn theo Trương Thiên Thiên và Dương Minh rời khỏi quán ăn.
Chờ bọn họ đi ra, lúc này Phí Nam Thành mới dừng lại.
Anh đang làm gì thế này? Cho dù người quái dị có mất mặt trước bạn bè cô thì có liên quan gì đến anh?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.