Mộc Linh đã khiến những vị khách quý đó khiếp sợ một phen, không còn ai dám khinh thường một đứa con gái mong manh này.
Ra khỏi phòng họp, Thiên Cảm cảm thấy như đã trút được khỏi gánh nặng mấy ngày nay giúp cho Mộc Linh.
- Mấy người này đúng là không biết trời cao đất dày, không biết dừng đúng lúc, em thật là cao tay nắm được trong tay nhiều bằng chứng tham ô của đám người đó ngay lúc này.
Thiên Cẩm đã làm việc cho Mộc Linh đến nay cũng hơn 5 năm rồi, lý do có thể lâu dài như thế cũng một phần là bái phục tài năng của Mộc Linh, một phần nửa là do Mộc Linh luôn xem Thiên Cẩm như người chị của mình.
- Em về phòng trước, từ giờ đến tối chị đừng làm phiền em.
Mộc Linh có vẻ đang mệt mỏi rất nhiều, điều đó chỉ có thể Thiên Cẩm nhìn thấy rõ.
- Ừm, em nghỉ ngơi cho khoẻ.
————
Ào ào ào
Tiếng nước chảy vang khắp phòng tắm. Nước chảy từ trên mái tóc đen dài xuống đến chân.
Cơn nước này như trút bỏ hết những gánh nặng trên đôi vai bé nhỏ này, nhưng khi khô lại thì sao?? Sẽ lại thêm những gánh nặng khác mà Mộc Linh phải chịu đựng.
Nước chảy trên khuôn mặc đường nét sắc sảo ấy, sóng mũi cao vút, đôi môi căn mộng. Có lẽ chỉ có nước mới khiến lòng Mộc Linh nhẹ đi một xíu.
Mộc Linh bước ra từ phòng tắm, tóc thì mới vừa được hông khô, trên người được mặc bởi áo tắm của khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tinh-ba-dao-cua-chang-sieu-sao/2574828/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.