Chương trước
Chương sau
Mộc Linh đã khiến những vị khách quý đó khiếp sợ một phen, không còn ai dám khinh thường một đứa con gái mong manh này.

Ra khỏi phòng họp, Thiên Cảm cảm thấy như đã trút được khỏi gánh nặng mấy ngày nay giúp cho Mộc Linh.

- Mấy người này đúng là không biết trời cao đất dày, không biết dừng đúng lúc, em thật là cao tay nắm được trong tay nhiều bằng chứng tham ô của đám người đó ngay lúc này.

Thiên Cẩm đã làm việc cho Mộc Linh đến nay cũng hơn 5 năm rồi, lý do có thể lâu dài như thế cũng một phần là bái phục tài năng của Mộc Linh, một phần nửa là do Mộc Linh luôn xem Thiên Cẩm như người chị của mình.

- Em về phòng trước, từ giờ đến tối chị đừng làm phiền em.

Mộc Linh có vẻ đang mệt mỏi rất nhiều, điều đó chỉ có thể Thiên Cẩm nhìn thấy rõ.

- Ừm, em nghỉ ngơi cho khoẻ.

————

Ào ào ào

Tiếng nước chảy vang khắp phòng tắm. Nước chảy từ trên mái tóc đen dài xuống đến chân.

Cơn nước này như trút bỏ hết những gánh nặng trên đôi vai bé nhỏ này, nhưng khi khô lại thì sao?? Sẽ lại thêm những gánh nặng khác mà Mộc Linh phải chịu đựng.

Nước chảy trên khuôn mặc đường nét sắc sảo ấy, sóng mũi cao vút, đôi môi căn mộng. Có lẽ chỉ có nước mới khiến lòng Mộc Linh nhẹ đi một xíu.

Mộc Linh bước ra từ phòng tắm, tóc thì mới vừa được hông khô, trên người được mặc bởi áo tắm của khách sạn. Mộc Linh cầm ly rượu trên tay nhẹ nhàng bước ra ngoài ban công, thành phố xứ Venan bao trùm trong mắt Mộc Linh xa hoa, lộng lẫy, đầy ánh đèn, dàn xe chạy vun vút trong cung đường Venan.

Mộc Linh ngồi xuống ghế tre được đặt bên ngoài hành lang, gác chân lên chiếc bàn tre lộ ra cặp chân thon thả hiếm có, nhâm nhi chút rượu làm cho tâm trạng Mộc Linh thoải mái đi phần nào.

Ngay lúc đó, ở phía hành lang phòng bên cạnh có hình dáng nam nhân, thân người cũng chỉ quấn khăn ngang hông lộ rõ cơ bắp đầy săn chắc, vài giọt nước nhiễu từ trên tóc xuống lên vai người nam nhân kia. Hắn cười nhẹ một cái lộ rõ sự bí hiểm cùng với sự tuấn tú vốn có trên người hắn.

- Đã tìm được em ở đây.

————

Mộc Linh một mình xuống quầy bar tại khách sạn, bộ y phục Mộc Linh đang mặc trên người đúng là khiến người nhìn sốc nhiệt mà. Khoét sâu phần ngực, hở toàn bộ phần lưng phía sau chỉ đan lại 2 mảnh vải bằng những sợi dây mỏng nhẹ, cộng thêm màu đen huyền làm cho vẻ đẹp quyến rũ của Mộc Linh được tôn lên rất nhiều.

Mộc Linh ngồi xuống trước quầy bar, kêu một ly rượu mạnh. Cô lắc lư cùng với điệu nhạc, một ly, hai ly rồi đến ba ly. Đầu óc Mộc Linh hiện tại đang có một chút đung đưa nhẹ, nhưng cô vẫn chưa dừng lại cho đến khi có một thanh niên trẻ tuổi nhưng lại khá là phá phách tiến lại gần.

- Em uống một mình à? Cho anh mời em đêm nay nhé.

Mộc Linh liếc nhìn nhẹ, đôi mắt say xỉn nhìn chàng thanh niên rồi nhăn mặt nhẹ.

- Nhạc nhẽo.

Thốt lên những lời khiến cho thanh niên cũng phải giật mình. Mộc Linh đã say, loạng choạng đi ra ngoài. Bản thân Mộc Linh lúc này đã thật sự không còn tỉnh táo để nhận thức đường đi nữa, chợt cô bị vấp ngã... nhưng... đã được một chàng trai đỡ lấy là ôm trọn vào lòng.

Người đó không ai khác chính là Phong Tức Nam.

Giữa ánh đèn u tối, mập mờ thêm sự say xỉn của Mộc Linh hiện tại thật sự đã không còn biết ai là ai.

- Cậu này đẹp trai hơn cậu khi nảy.

Mộc Linh chỉ tay chạm vào đầu mũi của Phong Tức Nam, hình như có một dòng điện nào đó đang chạy qua người cậu ấy.

Phong Tức Nam lập tức bế Mộc Linh lên tay của mình, với sức mạnh của mình thì bế một nữ nhân dáng vẻ như thế thật sự rất dễ dàng. Mộc Linh không ngần lại lại choàng tay qua cổ Phong Tức Nam, mặt cô áp sát lại gần cổ anh ta hơi thở có chứa hơi men đã khiến anh ta phải thở gấp. Nhiệt độ trong người Phong Tức Nam đang tăng lên.

Phong Tức Nam liếm môi một cái, môi cậu ta đang khô sao?

Bế Mộc Lan qua vài dẫy hành lang, kĩ thuật né người của Phong Tức Nam phải cho người khác cảm thấy nể phục. Dù sao cậu ta cũng là ngôi sao nổi tiếng, nếu bắt gặp cậu ta đang bế một nữ nhân trên tay không biết rằng chỉ trong vài giây báo đài sẽ đưa tin gì nữa.

"Phong Tức Nam đang hẹn hò"

"Phong Tức Nam bế một nữ nhân lạ vào khách sạn?"

....

Phong Tức Nam mở cửa căn phòng, đóng ầm lại. Bế Mộc Linh đi vào giường, chiếc giường rộng lớn đủ để hai người to lớn nằm trên đấy.

Đặt Mộc Linh xuống giường, nhẹ nhàng bê đầu cô ấy xuống gối, gỡ cánh tay cô ấy đang xiết chặt cổ anh ta.

Nhưng có điều gì đó lạ lắm, Phong Tức Nam nhìn hình ảnh nữ nhân đang nằm trên trên chiếc giường này, chiếc áo được khoét sâu xuống khi nằm phần ngực được lộ ra phân nữa, bầu ngực như đang hiến dâng cho Phong Tức Nam.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.