*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi nhìn chằm chằm vào mắt Hoàng Cẩn Thần rồi lạnh lùng nói: “Hoàng đại sư, tôi phải trao cho ngài tượng vàng của nam diễn viên xuất sắc nhất đấy.” Trong mắt Hoàng Cẩn Thần lóe lên ánh sáng3rồi lạnh lùng mở miệng: “Tao không ngờ được người ở lại trong mắt trận cuối cùng lại là mày...” Tôi nghe ra ý trong lời nói của ông ta, chẳng lẽ chú họ và chú Lê đã thoát được rồi sao? Nghĩ đến đây tôi nhẹ cả người và hỏi lại: “Làm sao? Cấp bậc của tao quá thấp nên không lọt mắt à?”
Không ngờ Hoàng Cần Thần lại lắc đầu trả lời: “Vừa vặn ngược lại, mày mới là niềm vui ngoài ý muốn của tao...” Vì muốn xác định mấy người chú họ đã thoát khỏi nguy hiểm, tôi cố tình thăm dò: “Tại sao lại như vậy? So với hai người chủ của tao thì tao còn chẳng được tính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852664/chuong-1860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.