Mặc dù không muốn tin, nhưng sự thật chứng minh rằng tôi đã bị ông già lai căng Hoàng Cần Thần kia gài bẫy, bởi vì khi tôi và Đinh Nhất trèo lên mép đống đá khổng lồ lần nữa và nhìn xuống, tôi nhìn thấy trên một gốc cây to dưới thung lũng sâu dường như có vật gì đang phản chiếu ánh sáng vàng rực rỡ. Mắt của Đinh Nhất rất tinh, anh ta chỉ dùng đèn pin của điện thoại di động soi vài lần3rồi rất có trách nhiệm báo cho tôi biết: “Kim Cương xử của cậu chọc vào trên thân cây to kia kìa.”
Đây đúng là tin tức nửa mừng nửa lo! Dĩ nhiên là mừng vì Kim Cương Xử không rơi thẳng xuống dưới, nếu không đêm hôm thế này, bên dưới lại tối om, bảo tôi đi chỗ nào mà tìm đây?! Mà lại lo là vì nó dừng ở một nơi nửa vời như vậy, tôi nên đi xuống từ phía trên à? Hay là đi lên1từ phía dưới đây?
Ngay lúc tôi do dự nên lấy Kim Cương Xử về như thế nào, Đinh Nhất vừa lôi tôi trở về vừa nói: “Tôi đưa cậu đi xuống trước, sau đó tự tôi sẽ trèo xuống lấy!” “Thôi đi! Một mình anh đi xuống tôi vẫn không yên tâm đâu! Anh muốn đi xuống còn tôi ở bên trên nhìn sao được? Lỡ đâu ông già lai căng kia lại gài anh thì làm sao đây?” Tôi lập tức tỏ vẻ phản đối. Kết quả8Đinh Nhất lại không cho là đúng: “Tôi trèo xuống bằng tay không thì những tà ma kia có thể gài tôi cái gì đây? Ném đá lên đầu tôi à? Cậu yên tâm, cho dù là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852649/chuong-1845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.