*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chú Lê hừ nhẹ: “Còn có thể là vì sao? Không cho cô ta đến Âm Ti cáo trạng chứ sao.” “Nhưng trong ký ức cuối cùng của Tiểu Hồng, cháu cũng đầu nhìn thấy cô ấy có chuyện gì phải đi các trạng đầu?” Tôi hơi khó hiểu
Lúc này Chú Lê chỉ nhìn chằm chằm cái đinh sắt trong chốc lát rồi mới từ từ nói: “Vậy chính là chuyện xảy ra sau khi cô ta chết..
Cháu cũng đừng quên cô ta còn có một đứa con chứ?” Đúng vậy, sao tôi lại quên mất việc này chứ? Xem tình trạng nhập liệm của Tiểu Hồng sau khi chết, chắc chắn đứa bé đã được2sinh ra, nhưng mà chết hay sống thì khó mà nói
Nếu đã chết, vì sao không chôn cùng Tiểu Hổng? Nếu không chết, vì sao lại phải đóng đinh miệng của Tiểu Hồng, khiến cô ấy không thể xuống Âm Ti cáo trạng đây? Lúc này Đinh Nhất vẫn luôn đứng một bên không lên tiếng đột nhiên chỉ vào phiến đá xanh bị ném sang một bên: “Mặt này hình như có chữ viết...”
Chú Lê nghe thể vội vã đi qua xem thử, phát hiện quả nhiên bên trên có khắc một ít chữ nhỏ
Chú lập tức dùng tay phủi bùn đất bên trên đi, chữ viết điêu khắc trên phiến đá vừa nhìn là hiểu ngay.
Nội dung trên đó đại khái là nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852233/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.