*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trời tối, vua nằm mộng thấy cùng thần nữ mây mưa
“Tiểu cổ” tức “Thanh Khê tiểu cô”, người phụ nữ thời cổ, ở một mình suốt đời không chồng con gì.
Chú Lê lại còn dẫn thơ văn cơ à? Chỉ không biết là ai đã khắc ba chữ trước mặt này, đây cũng coi như giữ lại cho những người phụ nữ phong trần đã chết xa xứ này một chút tôn trọng cuối cùng.
Lúc này tôi mới chợt nghĩ đến một vấn đề, trong trí nhớ của Tiểu Hồng lúc còn sống, cô ấy cũng không phải một người câm! Sao sau khi chết lại không thể nói chuyện? Chẳng lẽ vì tranh thủ sự đồng tình nên cô ấy lừa tôi?! Hay là trên mặt tôi2có viết mấy chữ to: đơn giản, lương thiện, dễ lừa??
Nghĩ đến đây tôi hơi đau đầu, quay ra nói với Chú Lê: “Giờ nên làm gì đây ạ?” Chú Lê cẩm la bàn đi chung quanh phiến đá xanh hai vòng rồi nói: “Oán khí của cô gái này rất nặng, ban ngày ban mặt mà kim la bàn cũng có phản ứng, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ..
Đi về tìm lão Từ trước để bàn bạc chuyện kể tiếp rồi nói sau.” Khi mấy người chúng tôi trở lại khu nhà, ông chủ Từ đã chờ chúng tôi từ lâu, ông ta nhìn thấy Chú Lê thì cười khổ và nói: “Lão Lê à! Chuyện sao rồi? Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852232/chuong-1428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.