*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chẳng lẽ chính bởi vì vậy mới khiến Tiểu Hồng bám theo tôi ư? Vì vậy tôi vội vàng hỏi Chú Lê bây giờ nên làm cái gì đây? Có thể tiễn một mình hồn phách của Tiểu Hồng đi không?
Chú Lê lắc đầu đáp: “Sự việc không đơn giản như vậy, cháu nghĩ lại coi trước đó là ai tới cầu hôn? Đó chính là Hắc Bạch Vô Thường tự mình tới đây nhé!! âm hồn mà bọn họ cũng không cầu được, tùy tiện gọi một âm sai tới là có thể câu đi ư?”
“Vậy làm sao đây? Chẳng lẽ cứ để cô bé ở lại đây?” Tôi hơi sốt ruột
Chú Lê quan sát sắc mặt của tôi trước rồi mới nói: “Cháu có cảm thấy chỗ nào không thoải mái không?”2Tôi mờ mịt lắc đầu: “Không có ạ
Ngày hôm qua, sau khi về chỉ cảm thấy người hơi lạnh, mặt khác đều khỏe cả.” Chú Lê thở phào một hơi: “Ừ, còn may tạm thời ma nữ kia không có suy nghĩ gì khác với cháu!” Tôi buồn cười nói: “Lúc Tiểu Hồng chết vẫn là một cô bé hơn mười tuổi, có thể có suy nghĩ gì với cháu đây?” Nhưng Chú Lê lại lắc đầu: “Cháu đừng quên nó lớn lên ở đâu, có một số việc không thể chỉ nhìn bề ngoài
Nó không biết nói, chuyện của nó trên cơ bản là dựa vào đoán mò! Cho nên cháu cũng không làm rõ được lý do tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852230/chuong-1426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.