*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thấy cô bé sợ đến vậy, tôi đành phải khẽ thở dài, rồi từ từ đi đến trước mặt cô bé và khom người xuống hỏi: “Em là ai? Vì sao vừa rồi không đi theo bọn họ?”
Sau khi cô bé nghe tôi hỏi, đầu tiên là lúng ta lúng túng nhìn tôi rồi lại sợ hãi củi đầu, cuộn chặt cả người thành một vòng tròn
Tôi vội nhẹ giọng nói với cô bé: “Em đừng sợ, tôi sẽ không làm em bị thương, em..
có thể nghe hiểu lời tôi nói không?” Có lẽ do giọng của tôi rất nhẹ nhàng nên khiến cô bé cảm thấy yên tâm, lúc này mới từ từ ngẩng đầu lên, chớp mắt nhìn về phía2tôi
Tôi thấy dường như cô bé có thể nghe hiểu tôi đang nói gì, nhưng lại không trả lời tôi
“Em có thể nghe hiểu lời tôi nói không? Có thể hiểu thì gật đầu đi?” Tôi cố gắng nói bằng giọng điệu hòa nhã
Cô bé hơi ngẩng đầu nhìn lên tối, sau đó thật cẩn thận gật đầu
Thấy vậy, trong lòng tôi vui vẻ, nghĩ thầm có thể trao đổi thì dễ rồi
Vì vậy tôi vội kéo một cái ghế dựa trong phòng qua định ngồi xuống..
Cũng không biết có phải vì biên độ của động tác này hơi lớn không, dọa cô bé lại vùi đầu vào đầu gối lần nữa
Tôi lập tức hết chỗ nói, lá gan của đứa trẻ này sao nhỏ quá vậy?! Cuối cùng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852229/chuong-1425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.