*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng lần này Đinh Nhất lại không mắng tay bác sĩ kia, mà hạ giọng nạt tôi: “Kiến nhận một chút, đừng lộn xộn!” Tôi cúi đầu nhìn thì hóa ra tên nhóc kia đang dùng nước muối sinh lý rửa vết thương cho tôi, khi máu trên tay được rửa sạch tôi mới phát hiện, thì ra vết thương cũng không nghiêm trọng lắm, thậm chí không cần khâu,2bởi vì chẳng qua tay tôi bị mất một lớp da...
Sau khi vết thương trên tay tôi được xử lý xong, Đinh Nhất lại lấy một cuộn băng gạc của bác sĩ, thấm nước muối và lau sạch máu trên mặt tôi, trong lúc đó, tôi vẫn luôn đưa mắt tìm kiếm cô gái đã cứu tôi xem cô ta đang ở đâu?
Đinh Nhất đè lại đầu tôi đang xoay loạn xạ và nói với vẻ bất đắc dĩ: “Đừng tìm nữa, người ta đã đi từ nãy rồi.”
Thật ra lúc ấy tôi cũng không muốn gì khác, chỉ nghĩ dù gì con gái nhà người ta cũng cứu tôi một mạng, nói thế nào cũng phải cảm ơn cô ta chứ? Thế là tôi thở dài, nói: “Đi thì đi6thôi, tôi cũng chỉ muốn nói tiếng cám ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852005/chuong-1201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.