*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Rung động vẫn còn tiếp tục, máu mũi tôi vẫn không cầm được, có khi chẳng cần chờ đến khi vật bên trong kia chui vào cơ thể tôi, tôi cũng đã chảy máu quá nhiều mà chết rồi...
Tôi chẳng còn chút sức lực nào, toàn bộ cơ thể đều dựa vào Đinh Nhất, một tay Đinh Nhất nắm lấy cổ tay tôi kéo về phía sau. Theo lý mà nói, anh ta dùng sức kéo tay tôi như vậy thì lòng bàn tay tôi lẽ ra phải có cảm2giác đau đớn mới đúng, nhưng tôi không có một chút cảm giác nào cả... Hoặc cũng có thể bởi do thân thể tôi chịu ảnh hưởng của các rung động kia, nên không còn cảm giác gì nữa, dù sao nếu phải so sánh giữa đau đớn mà những rung động này mang đến thì chuyện da tay có bị xé rách cũng không tính là gì.
Xé da tay? Đúng rồi, cậu đây không muốn lớp da tay này nữa có được không? Tôi thực sự sắp không chịu nổi nữa rồi, tôi bèn yếu ớt nói với Đinh Nhất: “Dùng dao cắt... Nhanh lên...” Đinh Nhất nghe xong khóe mắt giật một cái, nhưng anh ta nhanh chóng lấy con dao bạc trên người đưa cho chú6Lê và nói: “Lúc con dùng sức kéo, sư phụ dùng giao cắt những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/852004/chuong-1200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.