*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thể chúng có nghĩ tôi cũng đau lắm không hả? Tuy nói số tiền này chú Lê đã sớm kiếm lại từ trên người Triệu Sĩ Kiệt, nhưng cứ nghĩ đến chuyện tiền này rơi vào tay bọn buôn người đáng chém ngàn dao kia là tôi lại hận đến nghiến răng. Vài ngày sau, mọi chuyện cần giải quyết cũng đã được xử lý xong, tôi cũng không cần động2một chút lại phải đến cục công an trình diện nữa. Lúc đó tôi thực sự muốn rời khỏi đây ngay lập tức, không muốn ở đây thêm một phút nào nữa.
Nhưng trước khi đi tôi vẫn nhờ Viên Mục Dã gọi cho Tiền Vũ và bốn cậu cảnh sát bị tôi đánh đi ăn bữa cơm, nhân tiện hỏi thăm bọn họ tình hình của mấy đứa bé kia bây giờ thế nào? Có tìm được cha mẹ ruột của chúng không?
Đêm hôm đó chúng tôi uống rất hào hứng, lúc đầu bốn cậu cảnh sát còn hơi ngại ngùng, nhưng sau hai chén rượu thì hoàn toàn thoải mái. Mặc dù đến cuối cùng tôi cũng không biết bọn họ có tin6tối có “Hai nhân cách” thật hay không, nhưng chuyện mấy người bọn họ hợp lại vẫn không đánh nổi tối chính là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851984/chuong-1180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.