*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Không có việc gì làm trong lúc chờ đợi, tôi đành nghịch điện thoại, Đinh Nhất ở bên cạnh nhắm mắt không nói gì, không biết anh ta đang ngủ hay thức. Chú Lê sáng sớm hôm nay đã được Triệu Sĩ Kiệt mời đi giúp ông ta bố trí lại phong thủy trong nhà. Tôi xem Weibo một lúc2thì chán, tôi sờ lên người, xác định quyển sách hiến pháp vẫn còn ở đó, thế là tôi tiện tay lấy ra, xem thử có nên viết thêm gì lên đó hay không?
Ai ngờ khi mở tờ thứ nhất ra, lòng tôi đột nhiên giật mình, ngay bên dưới đoạn nhắn nhủ do tôi viết, đột ngột có thêm một dòng chữ: “Chuyện mày biết tao cũng biết!”
Trong nháy mắt, cảm giác lạnh ngắt từ xương sống của tôi trào lên, từ từ trải khắp toàn thân tôi, đúng thật là lạnh từ đầu đến chân! Hắn ra ngoài lúc nào? Vì sao tôi chẳng có chút ấn tượng nào cả? Cảm giác sợ hãi trong lòng làm toàn bộ6cơ thể tôi cứng ngắc, trong đầu không ngừng nhớ lại tất cả mọi chuyện từ khi tôi viết những dòng này, nhưng không thể nhớ nổi lúc nào tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851983/chuong-1179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.