Chị Hoàng nói với chúng tôi: “Có thể cô ta không có nhà thì sao? Hay là hôm khác mấy cậu lại đến!”
Tôi hỏi chị ta: “Nhỡ đâu Lý Văn Đình đã chuyển đi thì sao?” Chị Hoàng lắc đầu: “Không đâu! Cô ta mới ở chưa đến nửa năm, tôi còn thu ba nghìn tiền cọc, chưa lấy lại tiền sao đã chuyển đi được?” Nghe chị Hoàng nói thế, tôi chợt có dự cảm xấu, tôi vội hỏi đứa trẻ của Lý Văn Đình bao nhiêu tuổi, là trai hay gái?
Chị Hoàng nghĩ một lúc rồi trả lời:2“Đứa bé là con trai, chưa đến hai tuổi! Trông nó đáng yêu lắm, nhưng nó có ít bệnh nhỏ, nghe nói chồng cô ta cũng vì chuyện này mà bỏ đi.”
Tôi hỏi ngay: “Bệnh gì vậy?” Chị Hoàng trả lời: “Hình như là... không nói được...”
Tôi vội nhìn sang chú Lê, thấy sắc mặt chú cũng rất khó coi, xem ra hai chúng tôi đều suy nghĩ giống nhau... Chắc chắn ma không biết trộm đồ ăn, cô ta trộm mấy thứ đó cho người ăn! Tôi quay sang nói với Triệu Tinh Vũ: “Phá cửa đi! Có khi5Lý Văn Đình xảy ra chuyện rồi!”
Triệu Tinh Vũ giật mình: “Cái gì? Cậu chắc chắn chứ?”
Tôi bất đắc dĩ lắc đầu: “Không biết có phải do khoảng cách xa hay không, hiện giờ tôi không cảm giác được gì ca...”
Triệu Tinh Vũ nói với vẻ khó khăn: “Ngộ nhỡ sai lầm thì làm thế nào?” Đinh Nhất bất chợt quay đầu hỏi chị Hoàng: “Trước đây cỏ trong sân có nhiều không?” Chị Hoàng ngạc nhiên, sau đó hoang mang trả lời: “Lý Văn Đình là một người phụ nữ rất thích sạch sẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-tim-xac/851794/chuong-990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.