Mà đệ tử này luôn cực kỳ khiêm tốn, cậu ta chưa từng tuyên bố thân phận của mình ra bên ngoài, thể nên sàn đấu sinh tử cho rằng cậu ta chỉ là một tên nhóc có thực lực thực bình thường theo bản năng mà thôi.
Nếu không có thể lực, còn muốn kiếm tiền ở trong này, vậy tương đương với chỉ có một con đường chết.
"Nhưng bởi vì trước đó ông ta đã nghĩ cách dùng mưu kế để hại đệ tử của tôi, thế nên đối phương rơi vào kết cục chết nơi sa trường này, mà người nhà của cậu ta bởi vì không được trị liệu kịp thời nên cũng đã bỏ mạng"
"Lúc trước tôi còn không hề biết việc này, chờ sau này lúc biết rồi thì đã không còn kịp nữa." Trên mặt Trần Phong Mặc lộ ra một tia bất đắc dĩ.
Xem ra quả thật là ông ta cảm thấy có chút tiếc nuối.
"Thật không nghĩ tới thế thủ đoạn của tên này lại ghê tởm như vậy, bây giờ xem ra Cổ Nhạc Nhạc coi như là đã thay trời hành đạo rồi"
Trần Bình không nhịn được mà gật đầu với vẻ hài lòng. Cổ Nhạc Nhạc coi như đã làm được một chuyện giống người rồi.
Trần Phong Mặc ở một bên nhìn Trần Bình với vẻ cực kỳ khiếp sợ, không nghĩ tới thế mà chuyện lại phát triển thành bộ dạng này.
Vậy mà Trần Bình lại không có một chút cảm xúc sợ hãi nào với người kia cả.
"Thế mà cậu lại không lo lắng ông ta sẽ trả thù Cổ Nhạc Nhạc sao?"
Trần Phong Mặc nhìn thoáng qua Cổ Nhạc Nhạc đang hết sức phấn khởi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694315/chuong-2924.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.