Đàm Lãng Phong đã bị rất nhiều người chú ý tới, bởi vì ông ta là người đầu tiên đi ra từ cửa ải thứ tư, cho nên tin rằng ông ta hiểu rất rõ tình hình của cửa thứ tư.
Rất nhanh, Đàm Lãng Phong đã cúi đầu ủ rũ đi ra, ông ta đang không ngừng phân tích phần thưởng của tháp Lưu Ly, luôn cảm thấy thứ này có chút lỗ.
“Dù sao tôi cũng là người đầu tiên đến được cửa thứ tư, sao lại chỉ cho tôi chút phần thưởng này chứ? Quả thực là quá lỗ rồi” Ông ta lẩm bẩm, dường như rất không hài lòng với chuyện này.
Lúc này ông ta vừa ra khỏi cửa liền phát hiện ra mình đã bị vô số người vây quanh, hơn nữa, trên mặt của đám người này đều mang theo vẻ tò mò.
“Người anh em, có phải ông nên nói cho chúng ta biết tình hình của nơi này không?” “Đúng vậy, ông ở bên trong đã xảy ra những chuyện gì? Mau nói ra hết đi”. Mọi người đều rất chờ mong nhìn ông ta, muốn ông ta kể ra hết tất cả mọi chuyện.
“Ha ha, bên trong không có thứ gì cả, hơn nữa còn vô cùng đáng sợ. Tôi nói cho mọi người biết, bên. trong đó nơi nào cũng có nguy hiểm”
Thấy đám người này muốn mọi toàn bộ thông tin từ mình, trên mặt ông ta không khỏi lộ ra thần sắc khinh thường.
Sau khi nghe thấy lời này, sắc mặt mọi người đều trở nên khó coi.
Mặc dù không biết đối phương nói thật hay nói dối, nhưng bọn họ luôn cảm thấy rất khó hình dung chuyện này.
“Nếu như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694308/chuong-2917.html