Chỉ là một đám đệ tử mà thôi, làm sao có thể đạt được sức mạnh lớn như vậy chứ?
Hiện giờ trong lòng ông ta có chút bối rối, không biết chính mình nên làm như thế nào cho phải.
Còn Trần Bình mặt mày không chút thay đổi đứng yên một bên, điều đó đối với anh căn bản là không đáng để nhắc tới.
Hơn nữa còn có rất nhiều vũ khí luyện đan gì đó đều là do đám đệ tử kia tự mình tạo ra, hoàn toàn không liên quan gì tới đối phương.
Những gì Trần Bình hay làm bình thường chẳng qua là cung cấp cho bọn họ một đống tài nguyên luyện tập mà thôi.
Cảm nhận được thực lực của đối phương rất mạnh, các tông chủ của tông môn khác cũng cảm giác có chút không thể tin được. Mỗi người bọn họ đều mang theo nghi hoặc quay đầu nhìn người của Luyện Đan tông, không biết rốt cuộc đối phương đang muốn làm cái gì
“Tôi nghĩ ông tốt nhất nên đưa ra một lời giải thích hợp lý cho chuyện này, nếu không thì..”
“Ai nói bọn họ rất kém cỏi chứ? Tôi cảm thấy thực lực của bọn họ lợi hại hơn những gì tôi tưởng tượng rất nhiều”
“Dựa theo tình hình này mà nói, cái tên gọi là Trần Bình kia, chắc hẳn cũng là người rất mạnh phải không?”
Tất cả mọi người không ngừng bàn luận về bọn họ, giờ phút này cảm thấy có rất nhiều khủng hoảng, trong lòng mỗi người đều trở nên không ít phiền muộn.
Vốn dĩ bọn họ nghĩ đến người thắng chỉ nằm trong mấy tông môn này, chỉ là không ngờ đột nhiên lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694297/chuong-2906.html