Nghe xong những lời nói này, khóe miệng Chiến Thiên Cơ giật giật, ông ta luôn cảm thấy tên này có chút không biết xấu hổ.
“Chắc ông chưa có tư cách này đâu”
Lúc trước Chiến Thiên Cơ không quá hiểu về Trần Bình, cho nên cảm thấy mình cũng coi như là cúi đầu nhân nhượng với Trần Bình, nhưng thông qua đoạn thời gian này, ông ta càng hiểu Trần Bình hơn, mới phát hiện hóa ra do mình may mắn mới có thể quen biết với Trần Bình.
Nếu như cậu ta chỉ là một người bình thường, vậy thì chỉ cần hoàn thành lời hứa của mình là được, nhưng Trần Bình không phải là một người bình thường, ngược lại còn có thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Cho nên bây giờ ông ta đang nghĩ nên dùng cách gì mới có thể giữ Trần Bình ở bên cạnh mình mãi mãi.
Chỉ cần có thể giữ Trần Bình ở bên cạnh, vậy ông ta có thể nhận được vô số cơ duyên rồi.
Đạn dược mà Trần Bình tùy ý lấy ra thôi cũng đã đủ khiến mình ngạc nhiên rồi, hơn nữa Trần Bình vừa ra tay một cái đã là trạng thái trời long đất nở. Đây thật sự khiến người khác vô cùng đố kỵ.
Cho dù ông ta ở thời kỳ hưng thịnh, ông ta cũng không thể làm được lợi hại như vậy.
Cho nên lúc này trong lòng ông ta đã đưa ra quyết định hoàn hảo rồi, cho dù thế nào cũng nhất định phải nịnh nọt Trần Bình, làm tay sai cho Trần Bình.
Tất nhiên Trần Bình không hề biết suy nghĩ này của đối phương, anh chỉ im lặng quan sát Đại trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694292/chuong-2901.html