"Cậu ngàn vạn lần đừng cho là thực lực của tôi rất là phế nha"
Ông ta không nhịn được mà bất đắc dĩ lên tiếng nói một câu, suy nghĩ này của Trần Bình, trong lòng ông ta biết rất rõ.
"Nếu như ông đã hiểu chuyện như vậy rồi, vậy bọn tôi cũng không cần phải nói thêm cái gì nữa. Tôi có thể giữ ông lại, nhưng tôi cũng có thể mang đến rất nhiều trợ giúp cho ông. Chẳng qua là nếu như ông muốn báo thù, có thể chờ cho sau khi thực lực của ông tăng lên rồi nói sau"
Trần Bình không phải là một người tính toán chi li, anh cảm thấy người bảo vệ thiên đạo này khá là lợi hại, nếu anh và đối phương làm bạn bè thì tất nhiên là không tệ rồi.
Người bảo vệ thiên đạo thật không ngờ Trần Bình vậy mà lại là một người tốt như vậy.
"Ông tên là gì vậy? Tiếp theo chúng ta coi như là hoàn toàn quen biết mọi người rồi, không cần phải tính toán chi li nữa đâu".
“Cậu có thể gọi tôi là Chiến Thiên Cơ. Nhiều năm như vậy rồi, tôi đã quên mất tên của mình luôn rồi. Nói thật, tôi cảm thấy tôi căn bản là không cần tên"
Nói tới đây, Trần Bình nhìn thấy ông ta cũng không nhịn được mà cười cười, trong ánh mắt anh hiện lên một tia chán nản.
Những năm gần đây tất cả mọi người đều gọi ông ta là người bảo vệ thiên đạo, trong lòng của mỗi người đều là vô cùng sùng bái bọn họ.
"Nếu ông đã không có tên, vậy tôi cũng sẽ không nhiều lời như vậy với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694272/chuong-2881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.