"Ở trên đại lục này có mười tám sự tồn tại cực kỳ lợi hại. Mỗi một người bọn họ đều là những nhân vật xưng vương xưng bá, mà mười tám người này trấn thủ mười tám nơi, mỗi một người đều có thể được xem như là vương giả một phương"
"Mà Ma Phong lão tổ này thì không giống thế, thực lực của ông ta cũng không kém bao nhiêu so với mười tám người này, nhưng hết lần này đến lần khác lại không thuộc vào đội ngũ này, bởi vì ông ta là ma tu"
"Ông ta sở hữu một mảnh đất thuộc về mình ông ta, các kiểu phá hoại không kiêng dè gì ở xung quanh nơi này, khiến cho sinh linh đồ thán, cuối cùng phải phải ra vô số người đến diệt trừ ông ta."
"Có lẽ chính vì chuyện diệt trừ lần trước kia, cho nên ông ta mới có thể thu xếp cho bản thân ở bên trong một sườn núi hẻo lánh như vậy, chờ đợi được phục sinh một lần nữa."
Thỏ kể chi tiết lại chuyện năm đó một lần, dù sao thì cũng là người này bởi vì bản thân bị trọng thương, lại bị đuổi giết không ngừng, cho nên mới lựa chọn nghĩ ra phương thức như vậy để phục sinh.
Bây giờ rốt cuộc thì Trần Bình cũng đã biết thân phận của đối phương, chẳng qua là anh cũng không cảm thấy có chỗ nào hay mà sùng bái đối phương cả.
Ngược lại thì đối với loại ma tu này, trong lòng của anh vẫn luôn luôn đều là rất ghét bỏ, căn bản là không phải bạn cùng đường.
"Một khi đã như vậy, vậy tôi sẽ tóm lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694268/chuong-2877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.