Trần Bình không nhịn được mắng một câu. Nếu anh nghiên cứu được ra đây là thứ gì thì còn dễ nói. Nhưng bây giờ, Trần Bình còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra mà tinh thạch đã biến mất rồi.
Tháp Thông Thiên lầm bầm vài câu coi như đã đáp lại anh. Trần Bình không nhịn được lắc đầu, trong lòng lại cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Bây giờ, tinh thạch màu hồng đã bị ăn mất rồi, anh cũng chẳng thể làm gì được.
Trần Bình biết chắc chắn khối tinh thạch màu hồng này đem lại lợi ích rất lớn cho Tháp Thông Thiên. Nếu không, đối phương cũng chẳng dứt khoát ăn như vậy. Sau đó, Trần Bình thản nhiên bóp nát một bộ hài cốt khác và cũng tìm được một tinh thạch màu hồng tương tự. Nhưng cuối cùng anh vẫn không tìm được khối nguyên thạch cốt lõi nhất kia.
Đây chính là một món tài sản khổng lồ từ trên trời rơi xuống, nó khiến Trần Bình không thể không động lòng. Dù sao thứ có thể khiến Tháp Thông Thiên coi trọng cũng không nhiều. Đương nhiên, anh sẽ không bỏ qua những thứ tốt như vậy.
Giờ phút này, đám kỳ nhông phách lối kia lại vòng ngược trở lại một lần nữa. Chúng liên tục tấn công Trần Bình, xem ra đám kỳ nhông này định liều mạng với anh. Rõ ràng vì lúc đầu Trần Bình đã quấy rầy con vua yêu thú kia, bây giờ đối phương phái đám kỳ nhông này tới gây phiền phức cho anh.
Nhìn lũ kỳ nhông đang kêu gào này, Trần Bình chỉ cảm thấy vô cùng bực bội. “Chúng mày đúng là to gan, chỉ dựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694260/chuong-2869.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.