Nói tới đây, anh cũng không nhịn được vỗ mạnh xuống bàn, trông như rất muốn tiễn khách
Đại trưởng lão nhìn thấy cảnh này thì khoát tay áo. “Không, không, không, tôi thật sự không có ý này. Ý tôi là gần đây tôi vừa biết được một bí mật.” Ông ta rất cẩn thận nói ra bí mật mà Tứ trưởng lão đã nói, trên mặt cũng hiện lên vẻ phấn khích.
Vừa nghĩ tới việc có thể nhân cơ hội này để trở thành ứng cử viên của Thiên Đạo, vẻ mặt Đại trưởng lão cũng trở nên vô cùng rạng rỡ.
Hai người nhanh chóng nghiêm túc cùng nhau bàn bạc chuyện này.
Bây giờ Nhị trưởng lão cũng không kìm được bắt đầu khao khát tất cả những thứ này, dù sao vẫn chưa có ai có hứng thú với cái gọi là chỗ giáp giới Thiên Đạo.
Trần Bình không hề biết chuyện này đã lên men thành như thế, vốn dĩ anh chỉ đơn giản muốn làm dao động Tứ trưởng lão một chút mà thôi.
Người này trông đần độn, có vẻ là có thể bị lừa gạt một cách dễ dàng được.
Không lâu sau, Tứ trưởng lão đã chuẩn bị rất nhiều vật quý báu rồi đi thẳng đến cạnh cửa hàng của Trần Bình, ông ta muốn lấy lòng đối phương.
Những thứ này có thể coi là báu vật trong nửa đời đầu của ông ta, khó lắm ông ta mới kiếm được từ nhiều nơi khác nhau, bây giờ phải cho đi khó tránh khỏi việc có chút đau lòng.
Cổ Nhạc Nhạc nhìn thấy Tứ trưởng lão xách đồ đi từ xa tới, cậu ta lập tức nghiêng đầu báo cho Trần Bình, không ngờ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694256/chuong-2865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.