Rõ ràng một giây trước mọi người còn kêu đánh kêu giết, bây giờ đột nhiên lại thành tốt, cảm giác này đúng là có chút khó miêu tả.
“Viết hết những gì ông biết về chỗ giao giới của thiên đạo ra giấy cho tôi, tôi muốn biết những người như các người ở đây rốt cuộc nói chúng tôi như nào”
Trần Bình thưởng trà, chậm rãi nói.
Bây giờ tứ trưởng lão không có nửa điểm nghi ngờ Trần Bình, thậm chí coi Trần Bình như thần tiên mà sùng bái.
Dù sao có thể uống loại trà thế kia, dùng vũ khí thần bí thì sao có thể là người bình thường được? Những thứ này cực kỳ trân quý đối với người phàm như bọn họ, có điều đối với Trần Bình thì lại không. Bởi vậy có thể thấy được vị trước mặt này đúng là người đến từ chỗ giao giới của thiên đạo.
“Trong truyền thuyết, nơi này một mực lơ lửng không cố định, không ai biết lần tiếp theo sẽ mở ở phương nào. Chỉ có những nơi được mở ra, những người có duyên mới có cơ hội tiến vào bên trong. Những mấy năm gần đây căn bản không có người sống sót đi ra”
“Cũng chính vì vậy mà không ai biết trong đó có gì, chỉ biết đó là một nơi thần bí không thể khinh thường”
Tứ trưởng lão nhanh chóng nói toàn bộ những điều mình biết ra, ông ta cũng không dám thêm mắm dặm muối, mấy năm gần đây ông ta đã làm một số thống kê, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng nhìn thấy có người từ bên trong đi ra.
Bây giờ có một vị thần tiên sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694254/chuong-2863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.