Đó là lý do khi đối mặt với kẻ thù xa lạ này thì mối quan hệ của bọn họ càng bền chặt hơn bất kỳ ai khác.
Liên tiếp nhìn thấy hai người đàn ông có vẻ ngoài giống mình, Lưu Niệm Bạch cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.
"Bị thần kinh.."
Sư Chấn Thiên đứng bên cạnh không kìm được nói nhỏ một câu, người này trông hung ác dữ tợn, sao đầu óc lại như có vấn đề vậy?
"Chúng tôi đến tìm người ở trong sơn cốc này, có thể anh là người chúng tôi cần tìm, cũng có thể là con cháu của người mà chúng tôi muốn tìm".
Trần Bình nói xong thì cười tủm tỉm, chỉ một lời đã có thể nói rõ ra mọi chuyện.
Lúc này, Sư Chấn Thiên có cảm giác có gì đó không ổn cho lắm.
Mấy người thợ săn gần đó cũng xì xào to nhỏ.
"Tôi thấy người này có vẻ ngoài trông rất giống với kim chủ đại nhân của chúng ta đấy chứ!"
"Đúng vậy đó, nếu không nói thì tôi còn tưởng bọn họ là anh em!"
Mấy người thợ să thật sự có chút quen mặt.
Bạch Nam Thiên nghe thấy thế, sắc mặt có chút khó coi, dù sao anh ta cũng cảm thấy vẻ ngoài của người này thật sự có điểm giống với bản thân.
Hai anh em nhìn nhau, họ đều nhìn thấy chuyện gì đó không đúng lắm trong mắt nhau.
"Rốt cuộc người này là ai? Vì sao vẻ ngoài lại giống chúng tôi như thế?" Bạch Nam Thiên khó chịu hỏi.
ở đây không ai có thể trả lời được vấn đề này, đến Trần Bình cũng tò mò nhìn bọn họ.
Nếu Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694198/chuong-2807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.