Nghe vậy, Khương Tư Phong lập tức phẫn nộ trực tiếp quay người rời đi, anh ta không ngờ mình đã xin lỗi như vậy rồi, mà đối phương còn kiêu ngạo đến thế.
Theo lý mà nói, cái tên này nên tiếp nhận lời xin lỗi của chính mình, đồng thời nói chuyện giao dịch với anh ta chứ?
Trần Bình liếc mắt ra hiệu cho Cổ Nhạc Nhạc một cái, bảo Cổ Nhạc Nhạc dẫn người nhanh chóng hành động, anh muốn đảm bảo đối phương thực tâm thực lòng xin lỗi.
"Anh đi xin lỗi người ta rồi lại tới tìm tôi, chờ xin lỗi xong, tôi đương nhiên sẽ bàn chuyện giao dịch với anh."
Nói xong, Trần Bình liền nằm xuống nghỉ ngơi.
Vân Doanh Doanh nghe vậy cũng vui vẻ, lập tức thúc giục Khương Tư Phong nhanh đi xin lỗi. Nghe vậy, biểu cảm trên mặt Khương Tư Phong trở nên cực kỳ khó coi, anh ta nhíu mày rồi gật đầu, đi ra bên ngoài. "Không phải chỉ xin lỗi à? Có gì khó chứ, ông đây làm được.
Nói xong anh ta liền đi tới cửa thành, đến xin lỗi người nhà của thợ mổ heo.
Một nhà của người thợ mổ heo cũng không hiểu chuyện gì, bọn họ bị người gọi tới, sau đó có một người đàn ông đi về phía họ rồi nói xin lỗi, còn bồi thường không ít tiền.
"Là anh giết chồng tôi..." Vợ của thợ mổ heo đau khổ lên tiếng, cô ta không ngờ vậy mà hung thủ lại tìm tới cửa.
"Đúng là tội giết chồng cô, bây giờ cũng bồi thường tiền cho các người rồi, chẳng lẽ các người còn không vừa lòng à?"
Khương Tư Phong nhẫn nại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694183/chuong-2792.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.