Mặc dù trong lòng Khương Tư Phong có chút bất mãn, nhưng cuối cùng anh ta vẫn chọn đồng ý.
Dù sao chuyện này không tiện để người ta biết.
Nếu như khiêm tốn với Loan Xuyên Sa một chút, nói không chừng cũng có thể lén lút hoàn thành chuyện này. “Đây là ngọc truyền tin của tôi, có chuyện gì ông liên hệ với tôi là được.”
Nói xong, Khương Tư Phong lập tức xoay người rời đi.
Mùi vị nơi này quả thật làm cho anh ta chán ghét.
Mà thanh đao mổ heo mất đi công năng kia cũng bị anh ta vứt lại trong phòng Loan Xuyên Sa. Loại dao mổ heo này bình thường anh ta cũng chẳng nhìn một cái. Nhưng lúc này lại trở thành bảo bối của anh ta, cầm trong tay một thời gian dài như vậy. Vẻ ngoài của đao cũng khó coi, cầm nó đi trên đường cũng thật mất mặt.
Mà sau khi đối phương dời đi, Loan Xuyên Sa cũng có chút cảm khái cầm thanh đao mổ heo lên tay. Lão ta cảm thấy đúng là phí của trời. Bảo bối tốt như vậy lại dùng trên thân của đao mổ heo, đủ thấy Trần Bình ngu dốt cỡ nào. Suy tư nửa ngày xa không nhịn được liên hệ với Lâm Phi Dương. Lúc này Lâm Phi Dương đang bận đấu đá nhau, chơi vui đến quên trời đất.
Bây giờ toàn bộ triều đình đã bị anh ta gây hại, trên cơ bản tất cả mọi người đều mất đi cơ hội nói chuyện trước mặt Hoàng đế.
Cho dù thế nào, ai nói gì cũng vô dụng.
Hoàng đế chỉ nguyện ý nghe theo lời của Lâm Phi Dương.
Loan Xuyên Sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694176/chuong-2785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.