"Sư phụ, thực ra con cảm thấy chuyện này không cần thiết."
| Hoa Vân Doanh không nhịn được nói, cô bé thực sự cảm thấy không nhất thiết phải làm như thế.
Bây giờ Cổ Nhạc Nhạc cũng rất thức thời xưng đối phương là sư huynh.
"Đúng vậy đó sự huynh, việc này không cần thiết, với cả..." Cổ Nhạc Nhạc hé miệng, muốn nói lại thôi, cậu ta không biết mình nên nói gì để thuyết phục đối phương.
Thấy hai người này yếu đuối như vậy, lão Loan chỉ cảm thấy tức không chịu được.
| "Hai người đúng là phế vật, nếu để cho sự phụ biết hai người nhu nhược như vậy, nhất định sẽ lập tức bị các người làm tức chết tại chỗ!"
"Sư phụ của chúng ta một người rất nóng tính, ai dám chọc và sự phụ là sẽ bị trừng trị liền, biết không?"
"Cho nên chúng ta cũng phải như vậy, tên
kia cực kỳ muốn toan tính ta, vậy ta phải đi trước một bước thịt chết nó!"
| Lão Loan còn đang líu lo không ngừng, dường như cực kỳ có thành kiến đối với việc này.
| Cuối cùng Cổ Nhạc Nhạc không nhịn được, đành lên tiếng nói thật.
"Sư huynh không cần phải đi đối phó với anh ta, cái tên đó đã chết rồi.
Những lời này làm cho lão Loan choáng váng cả người.
Đúng là ông ta chưa hiểu rõ ràng tình hình | hiện giờ là thế nào.
"Sao anh ta lại chết? Không phải anh ta vẫn | luôn hống hách, kiêu ngạo lắm sao? Sao có thể
có người đột nhiên giết chết?"
Lão Loan có chút bất mãn lên tiếng, ông ta không ngờ có kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694123/chuong-2732.html