Trần Bình có thể nhìn ra, Cổ Nhạc Nhạc thật lòng không thích đối phương. - Có ai lại đột nhiên sinh ra ác ý với người
mình mới gặp mặt đầu? Trừ phi giữa bọn họ xảy ra chuyện gì.
Trần Bình cũng không có hỏi rõ vấn đề này ra, dù sao Cổ Nhạc Nhạc không nói thẳng thì nhất định là có nguyên nhân. Trần Bình cũng không muốn nói thêm. .
Chờ Cổ Nhạc Nhạc nguyện ý nói, thì tự nhiên cậu ta sẽ nói với mọi người.
Mọi người ở đây nhanh chóng tiến lên, đột nhiên một con mãnh hổ xuất hiện, con mãnh hổ này chặn giữa đường, dường như muốn làm một chướng ngại vậy cực kỳ ngang ngược.
"Ầm!"
Đám người còn chưa kịp phản ứng, chướng ngại vật này đã ra tay trước.
Chỉ thấy con hổ há to miệng, phóng ra một quả cầu tím, lập tức nện vào một người đàn ông.
| Quả cầu tím này đột nhiên biết thành bằng gai, cắm vào trong ngực tên đó.
Sau một giây, băng tách ra.
Người đàn ông kia lập tức bị đông cứng, đan điền nổ tung, cả người biến mất.
- Bên cạnh cũng có người xui xẻo, bị tàn dư đánh trúng, hơn thở của bọn họ lập tức yếu đi.
"Đây là hổ cánh tím!"
Hoa Vân Doanh không nhịn được che miệng la thất thanh.
Cô bé cũng từng nhìn qua ảnh miêu tả loài hổ này trong sách cổ rồi.
Một con hổ có thể phun ra quả cầu tím, còn có cánh.
| Trần Bình nhanh chóng bảo đối phương nhắc lại miêu tả về con hổ này trong sách.
| Điều làm cho anh ngạc nhiên chính là, con yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694115/chuong-2724.html