Cho nên ở đây không ai có ấn tượng tốt về Trương Thành Băng cả.
| Bọn họ đều không muốn chiếm tiên có của di tích thượng cổ cho Trường Thành Băng.
Trần Bình khoát tay, vừa hay bọn họ đang cần một vài con tốt thí mạng.
"Nếu như tôi đoán không sai thì qua hai ngôi mộ nữa, chúng ta sẽ gặp được yêu thú, thực lực tên này tuyệt đối không yếu, đề bọn họ đi chịu chết cũng tốt."
Trần Bình khẳng định nói, anh đã xác định phía trước chắc chắn có yêu thú.
Sư Chấn Thiên nửa tin nửa ngờ đi tới phía trước, vừa mới đến ngôi một tiếp theo, anh ta liền lộ ra vẻ mặt không thể tin nổi.
Anh ta hoảng hốt quay đầu kéo Trần Bình lại, đáy mắt lóe lên tia hoảng sợ.
"Lão đại, cậu đúng là thần rồi, sao cậu biết nơi này có yêu thú, thậm chí tôi còn cảm thấy nắm lực của cậu trên cả tôi rồi?"
Khi sư Chấn Thiên bước vào ngôi mộ này, cũng cảm nhận được khí tức yêu thú nồng đậm, rất rõ ràng, ở phía trước, cách đó không xa có một con yêu thú thực lực không tính là nhỏ.
Trần Bình bất đắc dĩ nhún vai, cảm giác của anh về khí tức vẫn luôn mạnh hơn sự Chấn. Thiên.
Những người khác đang lục đục chạy tới cũng cảm giác được điểm bất thường, biện pháp tu hành của bọn họ là do Trần Bình cung cấp, thậm chí còn dùng được thủy chuyên dụng của Trần Bình để ngâm, cho nên trình độ nhạy cảm và năng lực nhận biết đều được tăng cao.
| Lúc người, thứ mà người tu hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694113/chuong-2722.html