Một đám người lục tục đi tới, Trương Thành Băng vừa đi, vừa lục lọi, xem làm thế nào mới có thể lấy lại vốn bỏ ra đợt này về.
| Vì mua tin tức và dẫn người vào di tích | thượng cổ, anh ta đã bỏ ra rất nhiều tiền.
Cho dù chút tiền này đối với anh ta chỉ như chín trâu mất sợi lông, nhưng một kẻ keo kiệt như Trương Thành Băng sao chịu bỏ qua một cắc?
"Lát nữa thấy thứ gì đều tóm lấy cho tôi." Anh ta có chút khẩn trương nhấn mạnh một câu.
| Lần này anh ta thuê đối phương còn vì một mục đích lớn khác.
Đội trưởng Ngụy Uyên Bác có một túi trữ đồ.
Có được túi trữ đồ này, anh ta có thể thần không biết, quỷ không hay, mang rất nhiều đồ từ trong di tích thượng cổ ra ngoài.
Ngụy Uyên Bác gật đầu, túi của anh ta hoàn.
toàn trống rỗng, chỉ có một ít dược vật và vũ khí phòng thân cất bên trong.
Mục đích rất đơn giản, chính là mang đủ các loại đồ cho đối phương.
| Lấy đồ từ trong này ra ngoài rồi chia 2:8, điểm này làm cho Ngụy Uyên Bác rất hài lòng.
Bọn họ đang đi nhanh bên trong, lúc này mấy người Trần Bình cũng đã đuổi theo.
Biểu cảm của Trần Bình vô cùng bình tĩnh, anh nhìn lướt qua con đường liền biết nơi này cũng không có gì nguy hiểm.
Lối đi này có thể nhìn thấy đuôi, rất sạch sẽ, với cả rất dài.
_Trần Bình khẳng định, nếu như thận trọng đi trong này, nhất định sẽ lãng phí rất nhiều thời gian.
"Đường hầm này an
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694109/chuong-2718.html