Tuy nhiên, Thạch Thiệu Thần lại liếc nhìn | Nặc Nhất và Trần Bình, đối phương đã không chủ
động mở miệng nói, anh ta cũng không tiện chủ động đi gây sự, thế là Thạch Thiệu Thần mang theo cơn tức giận tiếp tục bận rộn.
- Người đàn ông đang nói chuyện nhận thấy chẳng có ai thèm để ý mình, trên mặt thoáng chút gượng gạo.
Ngay sau đó vẻ mặt gượng gạo lại trở nên có chút tức giận. Trước giờ anh ta chưa từng bị người ta phớt lờ như vậy. Ngay cả khi bây giờ tôi đang cùng gia đình bỏ trốn, cũng tuyệt đối không cho phép đám người này đối xử lạnh nhạt với mình như vậy.
"Tôi đang hỏi các người không nghe thấy sao?" Người đàn ông đảo mắt nhìn một vòng, sau đó nhìn thẳng về phía Thạch Thiệu Thần.
Suy cho cùng, Thạch Thiệu Thần là nhân viên phục vụ ở đây, chắc chắn sẽ biết cửa hàng ở đâu.
"Mau nói cửa hàng của các người ra đây, sự | bất quá tam, nếu như anh nghe không hiểu tiếng
người, tôi cũng có thể xử lý theo cách khác." Anh ta nhìn chằm chằm Thạch Thiệu Thần, một tia sát khí lóe lên trong mắt.
Thạch Thiệu Thần nhịn không được lập tức bật cười.
"Cái anh này, vừa nghe khẩu khí của anh thì đã biết anh không phải là người vùng này, lẽ nào anh không biết đạo lý phép vua thua lệ làng sao?"
Mặc dù Thạch Thiệu Thần không biết danh tính của đối phương, nhưng anh ta biết rất rõ rằng anh chàng này cũng chỉ là một người cậy quyền thế mà thôi.
Câu nói của Thạch Thiệu Thần khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694055/chuong-2664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.