Tỳ Hưu nghĩ như thế thì có thể kiềm chế sự.
không vui trong lòng mình, anh ta móc một số nguyên thạch ra với vẻ không vui.
"Tôi mua một viên."
Từ trước tới nay anh ta chưa từng mua đan dược ở đây, cũng không biết là dược hiệu như thế nào.
Nhưng có nhiều người mua như thế thì chắc hiệu quả cũng sẽ không kém.
| Tỳ Hưu tùy tiện mua một viên rồi trực tiếp xoay người rời đi.
Động tác này của anh ta trong mắt mọi người cứ như là chạy trối chết.
Đám ông già kia không kìm được mà cười nhạo Tỳ Hưu, cảm giác như anh ta đã mất mặt rồi.
Bọn họ đều là được người khác nhờ tới mua đan dược, hỗ trợ một viên đan dược là có thể kiếm được một số tiền nhỏ.
Mặc dù số tiền này không nhiều nhưng ngày nào bọn họ cũng làm được, vừa đơn giản lại vừa nhẹ nhõm.
Đương nhiên Trần Bình đương nhiên biết rõ có người đang thu mua những đan dược này nhưng anh cũng chẳng để trong lòng.
Những đan dược này đều đã bị làm yếu đi rất nhiều cấp, anh khống chế đan dược trong một trình độ nhất định là có thể đạt được đám người kia theo đuổi.
Những đạn dược này đều tốt hơn đan dược có trên phiến đại lục này này nhiều.
Nhưng hiệu quả cũng không quá rõ rệt, hơn nữa giá cả lại vô cùng đắt đỏ.
| Trần Bình điều chỉnh thử xong xuôi thì trên cơ bản tất cả đan dược đều có được tình hình giống nhau như đúc.
Trần Bình cũng không lo lắng có sẽ thu thập đồ của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694046/chuong-2655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.