Hám Thừa Phong nghe ông ta nói thế thì sắc mặt cũng rất khó coi.
Ai mà không khổ chứ?
"Ông có biết chuyện của Tàng Bảo Lâu không?" Phan Minh Tâm mở miệng với vẻ đau khổ.
Cô | Lần này ông ta đến đây là muốn mượn thế lực của Hám Thừa Phong mà diệt trừ Tàng Bảo Lâu.
Cho tới bây giờ, ông ta vẫn chưa biết được đến cùng Tàng Bảo Lâu là thần thánh phương nào, cho nên không khỏi có chút lo lắng.
Ông ta luôn duy trì địch ý với thế lực lạ lẫm như thế này.
Hám Thừa Phong không nhịn được mà lườm Phan Minh Tâm một chút, trong ánh mắt của ông ta lóe lên một chút ánh sáng.
Thật ra vốn Hám Thừa Phong còn định đi
tìm Phan Minh Tâm giúp đỡ cùng nhau đối phó với Tàng Bảo Lâu, lại không ngờ rằng đối phương lại chủ động đi tới đây.
- Nếu đã như thế thì ông ta cũng không khách sáo nữa.
"Tàng Bảo Lâu ở trong tòa thành này không những có thể tăng độ nổi tiếng của thành thị này, mà còn có thể kéo theo sự phát triển kinh thế, ông cảm thấy tại sao tôi phải giúp ông?"
Hám Thừa Phong nói một cách vô cùng ngay thẳng, nhưng rõ ràng ông ta đang yêu cầu lợi ích.
Con "Hội Bảo Lâu chúng tôi và ông có liên quan lợi ích lâu dài, một khi lợi ích của chúng tôi bị hao tổn thì số tiền ông kiếm được cũng sẽ ít đi rất nhiều."
"Đến lúc đó cho dù ông đi khắp nơi tìm người chữa trị cho con trai cũng không còn dễ dàng như thế nữa." Phan Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694044/chuong-2653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.