Trần Bình và Thi Phán Phong đều không quan tâm Giản Minh Xu đã ngất xỉu, cuối cùng Linh Đạo Nhân vẫn có chút không nỡ, tìm người nâng Giản Minh Xu ra ngoài.
Hai người bọn họ nói thế nào cũng tồn tại tình nghĩa thầy trò, lần này đột nhiên phải từ bỏ Giản Minh Xu, trong lòng khó chịu-cũng rất bình thường.
Nhưng sau khi Linh Đạo Nhân nhìn thấy vũ khí khắp nơi trên đất, tâm tình lập tức có chút biến hóa.
Trước đó ông ta chỉ qua loa liếc mắt một cái, không có cần thận nghiên cứu đồ vật trong này, hiện tại ở trong nhà kho, Linh Đạo Nhân chỉ cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Ông ta cũng hiểu vì sao Giản Minh Xu lại động tâm rồi.
Cho dù là thánh nhân quân tử đứng ở đây, cũng sẽ không nhịn được mà động lòng thôi! Nơi này khắp nơi đều là bảo bối, ông ta nhìn thấy nhưng không thể với tới được, nếu đây mà là kho báu của chính mình, vậy địa vị của đạo quán Thanh Phong sẽ một bước bay lên trời, những kẻ kiêu ngạo hống hách kia chỉ có một con đường chết.
Có đủ thực lực, mới có sức mạnh đối mặt với người khác.
Trần Bình tùy ý để đối phương tự mình lựa chọn, dù sao những thứ này chỉ là một đống sắt vụn, lấy ra đề chơi đùa luyện tay mà thôi.
Linh Đạo Nhân ở bên trong chọn lựa tỉ mỉ một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm thấy vài món vũ khí mình vừa ý, thỏa mãn bỏ xuống.
Nhìn thấy bộ dáng của Linh Đạo Nhân, Trần Bình cũng không nhịn được cười cười.
"Phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694033/chuong-2642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.