Nghe thấy những lời nói sảng khoái như vậy của đối phương, Linh Đạo Nhân cảm thấy những gì mình nghe và thấy được ngày hôm qua như là ảo giác.
Ngày hôm qua đối phương rõ ràng kiêu ngạo như vậy, cuối cùng còn đuổi ông ta ra khỏi môn phái này.
Hôm nay thái độ đột nhiên trờ nên rất tốt.
"Nào, mau đi pha một bình trà cho người trường lão này đề chúng ta tiếp tục nói chuyện thật vui vẻ..."
Tông chủ của Thiên Nga tông phất tay ra hiệu cho các đệ tử đang đứng ở bên cạnh nhanh chóng đi rót trà.
Nhìn thấy thái độ của đối phương như vậy, Linh Đạo Nhân không kìm được mà lắc đầu.
"Tôi không uống trà đâu.
Bây giờ tôi chưa thể cho ông đan dược này được.
Khi nào các người tham gia chiến đấu thì người kia sẽ tự mình đưa cho các người."
Nói xong, Linh Đạo Nhân đứng dậy định rời đi.
Sau khi được thường thức loại trà của Trần Bình, hiện tại ông ta uống cái gì cũng thấy nó chả có mùi vị gì.
Điều duy nhất mà Linh Đạo Nhân nghĩ bây giờ là có thể được uống thêm một ngụm trà có linh khí của Trần Bình.
Thứ này chắc chắn rất tốt cho cơ thể.
Chỉ uống vài ngụm thôi mà ông ta đã cảm thấy đầu óc vô cùng minh mẫn và tu vi còn được tăng lên.
Cho nên bây giờ mà uống loại trà khác thì ông ta cảm thấy uống không ngon nhưng mà bỏ đi thì lại hơi tiếc..
Hơn nữa ông ta vẫn còn rất nhiều việc phải làm sau đó nên không có thời gian đề lãng phí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694030/chuong-2639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.