Anh không nghĩ tới đám Tích Dịch Nhân này thế nhưng lại có sð thích khoa trương như vậy, còn muốn tiến hành trang trí cho hang động.
Hang động này nhìn qua vô cùng bình thường, nếu không phải bị người ta trang trí khoa trương như thế, Trần Bình cũng sẽ không cảm thấy đây là một nơi đề giấu đồ.
"Vị trí địa lý của hang động này vốn dĩ không quá rõ ràng, hiện tại bị người ta làm ra ký hiệu, chẳng phải là bịp tai trộm chuông sao?" Trần Bình cười cười, nhịn không được cảm thán một câu.
Sư Chấn Thiên bên cạnh trái lại tướng phản.
"Nói không chừng nơi này kẻ địch đặc biệt thiết kế cạm bẫy cho anh đấy”
Sư Chấn Thiên cần thận suy xét.
Nhìn thấy bộ dáng Sư Chấn Thiên đứng bên cạnh nghiêm túc suy nghĩ, Trần Bình cảm thấy vô cùng tức giận, anh hận không thể lôi cái tên này ra đánh một trận.
"Chuyện gì xảy ra với anh vậy hả, tại sao đột nhiên lại rút dây động rừng, chúng ta rõ ràng có thể giả bộ cái gì cũng không biết, vậy mà anh lại trực tiếp co cằng bỏ chạy, thế này không phải là giấu đầu hờ đuôi sao?" Trần Bình nhịn không được dạy dỗ Sư Chấn Thiên một trận, tên này vậy là mà lại làm hỏng chuyện.
Hiện tại hai người bọn họ chỉ có thể điên cuồng chạy trốn, cũng không biết tiếp theo làm cách nào rời khỏi nơi này.
"Anh ít nhất cũng phải đợi tôi làm rõ dùng cách nào rời khỏi nơi này đã chứ!" Trần Bình có chút rối rắm nhìn xung quanh, cũng không phát hiện ra khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-thua-ke-hao-mon/1694022/chuong-2631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.